PTC_01

Hôm nay là ngày đầu tuần. Mình hứa là sẽ cố gắng chăm ngoan. Mà đúng là mình chăm ngoan thật. Từ sáng đến giờ đã làm được rất nhiều việc. Mỗi ngày cảm xúc của mình lại tự rơi vào nhiều vùng đất khác nhau. Hôm nay thì tự dưng sáng sớm dậy, trong cái u tịch của buổi sáng phương Bắc mình nhớ vùng Châu thổ. Một buổi chạng vạng tối, ở ngã bảy Phụng Hiệp, mình đã đi một đoạn đường rất dài tuốt dưới miệt U Minh Thượng lên đến Hậu Giang rồi băng ngang qua Phụng Hiệp để ghé Sóc Trăng. Trời tù mù, và đêm nhá nhem. Khói bếp un trâu, cói đốt đồng và tiếng rộn ràng của thôn trang vào đêm gợi lên nhiều nỗi niềm.  Đọc tiếp “PTC_01”

C52

Không phải lúc nào sự dịu ngọt cũng làm cho người ta cảm thấy dễ chịu. Và hôm nay buổi chiều của mình hoàn toàn không nằm trong tâm trạng của một thứ vuốt ve cảm xúc với đá lạnh, với mùi hương dịu ngọt. Trưa nay đã kể cho bạn nghe về sự thích nghi dần với những cộc cằn, gay gắt và chao … Đọc tiếp C52

PARTACHOW-SLING

Thật khó có thể tưởng tượng là đã hết tháng 5 và tháng 6 nắng như đổ lửa đã rậm rịch ngoài cửa rồi. Một buổi chiều như thế này mang cảm giác deja-vu. Tiềm thức lặp lại – à không, chính xác là một cảm giác của 4 năm về trước. Mình cũng có một buổi chiều cuối tháng 5 như thế này. Vẫn … Đọc tiếp PARTACHOW-SLING

TADA-JITO

Ngày thứ bảy, Thời gian cụ thể để định vị bản thân. Hà Nội vào mùa nắng chói chang. Tâm trạng của một gã trai không bất ổn, không quá kích động nhưng không thể chối bỏ cảm giác xôn xao cứ náo nức thường trực. Mình thấy mình trong mùa hè là một thứ cocktail rất Caribe, rất ruhm, rất mía, rất chanh tươi … Đọc tiếp TADA-JITO