BỞI VÌ MÙA THU TÔI Ở LẠI…

Xin lỗi nhé mùa thu vì ta quá vô tình không nhận ra mùa đã sang từ lúc nào. Chỉ nhớ là trong một đêm…lại là đêm khoảng thời gian mà những trái tim cô đơn thường tìm đến những khoảng lặng trong tâm hồn mình, là lúc những ký ức ngày xa xưa chợt…

GIÓ ƠI VỀ TRỜI NHỚ NHẮN

Áp thấp nhiệt đới! Bão rớt! Đêm tự dưng không còn oi nồng, và ngày mới đến nhẹ nhàng như một bài thánh vọng trong nhà thờ trong đêm lễ. Mấy hôm nay mình tự nói với mình nhiều về những đức tin. Đức tin là một thứ không cầm nắm được nhưng có sức…

NẾP MÙA…

Hôm nay Hà Nội sũng ướt và tê dại. Hoàn toàn tê dại ngay từ lúc sáng sớm. Mình thích cảm giác sũng ướt ẩm ướt như thế này. Vì nó nhắc cho mình nhớ đến một nếp mùa nào đấy. Khi mà ta phải lọ mọ lau cho bằng sạch những dấu ấn của…

ÁP THẤP NHIỆT ĐỚI

3 ngày trần trụi trôi qua không có lấy chút nắng mặt trời. Bức bối. Lạnh lẽo, ẩm ướt, tù túng. Chẳng có cảm giác nào làm cho người ta cảm thấy dễ chịu cả. Có lẽ giải pháp tối ưu là nằm ở nhà, trùm chăn và đợi cái chút sáng nhờ nhờ của…

HÃY ĐỢI NHAU SAU BỜ RÀO ĐÁ

Mấy hôm nay Hà Nội nóng dần đều. Bước ra khỏi nhà là thấy hầm hập nóng, điên cuồng nóng và phát điên vì nóng. Tôi đành để cảm giác của mình trôi lên những cao nguyên đá để tự an ủi phần nào rằng thật ra khi chưa ai hát câu ca về một…

NƠI CHIỀU VỀ CHẾT LẶNG

Tôi vẫn giữ một thói quen khó bỏ là trước khi về nhà sẽ vòng lại Cầu Thăng Long và đứng yên tĩnh lặng. Thật ra cây cầu này cũng đã hơn một lần ám ảnh tôi vì sự cố tắc đường và đã hai lần làm tôi bị trễ máy bay. Hiếm khi nào…

LEN LÉN NỤ HÔN MÙA NẮNG NGỌT

Vẫn nhớ hoài có lần mình đã từng nhắc đến cái cách mà một cô gái cách xa 1735km dành cho một chàng trai đất Bắc. “Cứ nhớ hoài nụ hôn ấy. Hôn xong lại là một nụ cười…xong lại là một nụ hôn…xong lại là một nụ cuời… Nếu như ngày nào cũng nối…

NGƯỜI ỐM THÌ KHÔNG NÓI DỐI

Chợt có lúc cuộc sống mất kiểm soát. Đôi khi vì những chuyện bất trắc vô tình xảy ra như chuyện “3 giây xuôi chiều cảm xúc” hay chuyện “cái cột điện”. Nhưng cũng có lúc chỉ là một trận ốm thông thường trong cái “năm thì mười hoạ” cũng làm mình mất kiểm soát…

XÁC SUẤT CỦA NHỮNG CUỘC GẶP GỠ TÌNH CỜ

Hà Nội! vẫn còn rất nhiều sinh lực khi gọi tên thành phố này. Hôm nay gần như kết thúc một ngày bằng cuộc gặp gỡ của những thị dân ở một nơi của những con số. Mình vẫn cứ loanh quanh mãi và như chia sẻ với thằng bạn thân – mình đang có…

THẤY CHIỀU BÊN KIA SÔNG

Không cần một lý do cụ thể, cũng không cần tay níu kéo, không cần cả ánh bình minh vàng vọt đưa chân. Ta đi theo một chiều ngang mà vẫn thấy chênh vênh kì lạ. Con dốc của những ngày đầu hạ với quá nhiều thứ xôn xao trước mắt đẩy người ta xuống…