BUỔI TỐI CUỐI TUẦN…VÀ BẢN TÌNH CA HÁT BẰNG GIỌNG MỘC…
Hôm nay là một ngày thứ bảy khá kì lạ. Gió không thổi nhiều. Người ta ra đường có vẻ cũng không nhiều, ít nhất là trong mắt nhận xét của tôi và tôi cũng làm một việc không quen thuộc so với những ngày thứ bảy khác của mình. Tôi viết đến đây và tự hỏi liệu mẫu số chung cho những ngày thứ bảy khác đã quen thuộc của mình là gì? Ở lại văn phòng trong một trạng thái say rượu (tất nhiên là không phải trạng thái say rượu lý tính) và ngậm ngùi làm việc. Hôm nay, sau giờ tan học, tôi không vội vã tìm cái gì để nhét vào bụng và cũng không vội vã trở về cơ quan, một buổi tối thứ bảy khác lạ dần dần được vẽ ra trên một phương diện nào đó có vẻ giống với kiểu mà mình thích. Đọc tiếp “BUỔI TỐI CUỐI TUẦN…VÀ BẢN TÌNH CA HÁT BẰNG GIỌNG MỘC…”


