Đôi khi nước mắt cũng chảy ngược mẹ ơi…

168299_501790097850_7910389_n

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không biết đã bao lâu rồi không thấy mình buột miệng ra tiếng gọi bản năng ấy. Tiếng gọi mà hầu như tất cả các đứa trẻ trên toàn nhân loại đều nói ra đầu tiên lúc còn bi bô. Tiếng gọi ấy thành một phát xuất của mọi nguyên cớ. Đói! gọi mè, buồn hay vui cũng gọi mẹ và cả khi vùng vằng giận dỗi cũng gọi mẹ. “Mẹ” tiếng gọi đầu môi chính là tiếng gọi đẹp nhất bởi nó là tiếng gọi đầu lòng dễ dàng nhất, tin cậy nhất, trìu mến nhất và cũng gần gũi nhất. Con lớn lên với tiếng gọi đầu môi ấy, và mọi sướng khổ hay đau buồn cũng được sẻ chia bằng tiếng gọi đầu môi ấy. Có điều…càng lớn…con bước vào tuổi bay nhảy và đi xe…tiếng gọi ấy thưa vắng dần rồi cũng có lúc im bặt trong chính tư duy. Mẹ biết và mẹ hiểu…đôi ba lần trong những cuộc điện thoại hiếm hoi gọi cho mẹ tôi biết rằng dù nhớ con lắm nhưng sợ gọi cho con rồi sẽ lại nhớ thêm, rồi sợ con bận không trả lời mẹ được. Đọc tiếp “Đôi khi nước mắt cũng chảy ngược mẹ ơi…”

Thư gửi mùa Vọng – 06

3089531148_9ce3efae01_o

Dear Tada của ta,

 

Giáng sinh còn cách chúng ta 15 ngày nữa. Con đã chuẩn bị những tấm thiệp giáng sinh đến đâu rồi? Hôm qua ta thấy con có lượn trong nhà sách và chọn 2 tấm thiệp giản đơn. Ta cứ thắc mắc mãi, một tấm thiệp đã được gửi đi rồi. Còn tấm còn lại dành cho ai. Ta bỗng nhớ đến một câu chuyện về tấm thiệp giáng sinh thế này.  Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng – 06”

Thư gửi mùa Vọng 5

 

fireplace-wallpapers_16484_1440x900Mùa Vọng thân yêu!Hôm nay là một ngaỳ mà cả thành phố giá rét bừng lên trong nắng. Đẹp mê man trong cái óng ả của những tia nắng mùa đông. Tôi nhìn ngắm những rạng rỡ hân hoan của từng gương mặt người đi trên phố và thấy rõ thế nào là ấm áp. Văn phòng sáng sớm, bật cười nhìn lại 3 đoản khúc của mùa đông năm ngoái  Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng 5”

Thư gửi mùa Vọng 4

golden-ornaments-wallpapers_32039_1440x900

Dear Tada,

Hôm nay Hà Nội lạnh hơn phải không con. Ta có thể cảm nhận được cái ảm đảm của những ngày đông qua rất nhiều thư gửi về cho ta từ đêm hôm qua. Cũng đúng con ạ, mùa này thì phải lạnh một chút thì mới cảm thấy cái ấm áp đến từ những điều bình dị nhất. Như thể sáng sớm con thức dậy, thấy yêu thương tự sinh ra từ những thứ nho nhỏ xung quanh. Ví như nhận được một món quà nào đấy, Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng 4”

Thư gửi mùa Vọng – 03

snow-is-everywhere-wallpapers_16483_1440x900Dear Tada,

Còn 20 ngày là tới giáng sinh rồi. Nhanh thật cháu nhỉ? Sáng nay ông ngồi chuẩn bị những món quà cho trẻ con khắp nơi và tự hỏi mình: “Giáng sinh có màu đặc trưng là xanh lá cây, đỏ, xanh dương, trắng và cả hồng cả tím nữa. Đôi khi ông không biết màu sắc nào mới chính xác là màu sắc của giáng sinh vì ông thấy màu nào cũng đẹp cả.  Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng – 03”

Thư gửi mùa Vọng – 02

waiting-for-santa-wallpapers_31827_1440x900

Tada yêu quý của ta,

Hôm nay là Chúa Nhật và hẳn là những lớp học của ngày Chuá Nhật đã mang đến cho con nhiều những dự cảm đầy thú vị. Hôm qua cũng là ngày nhiều cảm xúc phải không, ta đã đọc những câu chuyện viết cho bà của con. Mùa đông lạnh nhưng những tia nắng dù yếu ớt của mùa đông cũng đủ mạnh để sưởi ấm những con tim hay những tình cảm mà mình thờ ơ đúng không con. Hãy dành mùa này cho những yêu thương và nó sẽ làm cho con đủ ấm áp ít nhất là trong tuần sau khi ta thấy dự báo là sẽ xuống đến 14 độ. Con nên dùng khẩu trang- ta biết là con không thích nhưng chí ít nó sẽ giúp cho xoang không bị lạnh con nhé. Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng – 02”

THƯ GỬI MÙA VỌNG – 01

 

waiting-for-santa-wallpapers_16479_1440x900

Tada của ta,

Lại một mùa Giáng sinh nữa. Năm nay của con là một năm rất ngoan (hư ít hơn) nên ta nghĩ là Giáng sinh này cũng có lý do để tưng bừng hơn phải không nào? Mai đã là ngày Chúa Nhật đầu tiên của mùa Vọng rồi. Ta biết con cũng đang chuẩn bị những dự định, những món quà và những chuyến trở về của cảm xúc phải không nào. Cứ như thế con ạ. À! Sẵn nhắc về những chuyến trở về của cảm xúc ta sẽ kể cho con nghe một câu chuyện nhé.  Đọc tiếp “THƯ GỬI MÙA VỌNG – 01”

ĐỊNH MỨC KHUÂY KHỎA

69435_10151194824582851_1723677760_n

Cuối tháng! Lại là cuối tháng! Không có gì ấn tượng! Nhưng là tháng cuối năm thì mọi thứ lại khác. Một cơ quan làm cho nhân viên la làng khi áp khung định mức. Họ đã quen với mức khoán trắng thời gian và định mức là một thứ không làm cho họ cảm thấy ổn. Nhưng sau vài tháng, mọi thứ đã im ắng trở lại. Người không thấy ổn đi tìm cách để làm cho nó ổn như một sự điều chỉnh tất yếu.

Đọc tiếp “ĐỊNH MỨC KHUÂY KHỎA”