Tada yêu quý của ta,
Hôm nay là Chúa Nhật và hẳn là những lớp học của ngày Chuá Nhật đã mang đến cho con nhiều những dự cảm đầy thú vị. Hôm qua cũng là ngày nhiều cảm xúc phải không, ta đã đọc những câu chuyện viết cho bà của con. Mùa đông lạnh nhưng những tia nắng dù yếu ớt của mùa đông cũng đủ mạnh để sưởi ấm những con tim hay những tình cảm mà mình thờ ơ đúng không con. Hãy dành mùa này cho những yêu thương và nó sẽ làm cho con đủ ấm áp ít nhất là trong tuần sau khi ta thấy dự báo là sẽ xuống đến 14 độ. Con nên dùng khẩu trang- ta biết là con không thích nhưng chí ít nó sẽ giúp cho xoang không bị lạnh con nhé.
À, đêm qua nhận được thư của con hỏi về có ai giúp ta để làm những nhiệm vụ cao cả là mang đến niềm vui cho trẻ con hay không? Con quên mất là con đã hết tuổi trẻ con để nhõng nhẽo rồi hay sao? Tuy thế ta vẫn sẽ cân nhắc cái món quà đang Sale mà con la làng trên facebook của con. Ta sẽ trả lời cho câu hỏi của con bằng một câu chuyện nhỏ của ngày hôm nay nhé:
Một mùa Giáng sinh, học trò mẫu giáo vào lớp khoe với cô: “Hôm qua con được ông già Noel đến nhà tặng quà đó cô!”. “Con cũng được nữa nè cô”.
Cả lớp nhao nhao, bé nào cũng muốn khoe món quà mình nhận được. Hộp bút chì màu, cây đàn đồ chơi, đôi giày, vòng đeo tay, nơ buộc tóc… Cô giáo mỉm cười khi thấy những đôi mắt trẻ thơ long lanh niềm hạnh phúc.
Chợt cô giáo bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của một cô bé học trò ngồi ở góc phòng. Cô bước đến và nhẹ nhàng hỏi: “Sao bé khóc?”. Bé ôm choàng lấy cô giáo và òa lên nức nở: “Cô ơi, ông già Noel không đến nhà con. Tại nhà con nghèo phải không cô?”.
Cô giáo xoa đầu bé dỗ dành: “Ông già Noel phải đi rất nhiều nơi, ông chưa kịp đến nhà con chứ không phải là không đến. Thế con đã gửi ước mơ của con cho ông chưa?”. Bé lắc đầu. Cô giáo hỏi bé ước mơ gì, rồi viết vào giấy, cột vào một chiếc bong bóng màu xanh và dắt bé ra sân.
Cô trao chiếc bong bóng và bảo bé hãy thả lên trời. “Ông già Noel nhất định sẽ quay trở lại”. Hôm sau, bé đến lớp thật sớm với gương mặt rạng ngời: “Cô ơi! Ông già Noel nhận được bong bóng ước mơ của con rồi”. Món quà đến muộn nhưng đúng như bé mong đợi: một chiếc áo mới. Cô giúp bé thay áo, bé cứ mân mê mãi tấm áo mới. Suốt buổi, cô giáo cứ thấy bé cười.
Mùa Giáng sinh sau, cô giáo ghé thăm nhà bé. Cô cầm tay bé nắn nót ghi mơ ước. Bong bóng lại thả lên trời. Lần này bé nhận được món quà là đôi giày màu hồng phấn. Bé ôm cổ cô cười hạnh phúc. Bé hỏi: “Cô ơi, làm sao để cảm ơn ông già Noel?”. Cô giáo mỉm cười: “Niềm vui của bé chính là lời cảm ơn sâu sắc nhất”.
Lại một mùa Giáng sinh nữa. Bé đã biết viết. Trong mảnh giấy bé nhờ cô giáo gửi theo bong bóng để thả lên trời là những dòng chữ: “Ông Noel ơi, năm nay con muốn xin ông tặng cho mẹ con một chiếc áo ấm.
Năm nào mẹ cũng mua áo cho con, còn mẹ thì không có áo. Con thương mẹ lắm, con cũng biết ông già Noel chỉ tặng quà cho trẻ con thôi nhưng con muốn nhường phần quà của con cho mẹ. Từ ngày ba con bỏ đi, đêm nào con cũng thấy mẹ khóc. Ông tặng quà và nói mẹ con đừng buồn nữa, được không ông?”.
Mùa đông đó, mẹ nhận được áo bông và bé cũng nhận được một món quà cùng với lá thư của ông già Noel: “Mẹ bé đã hứa với ông là sẽ chỉ cười thôi, không bao giờ khóc nữa. Bé ngoan lắm, con búp bê này là phần thưởng của ông già Noel dành cho bé”. Mắt bé long lanh, tay cứ ôm chặt con búp bê biết khóc cười. Mắt mẹ và mắt cô giáo cũng ngân ngấn nước.
…Cô bé ấy bây giờ đã hiểu hết chuyện ngày xưa, nhưng ngày Giáng sinh cô vẫn muốn thả lên trời chiếc bong bóng mang nụ hôn và những lời cảm ơn đến tất cả những “ông già Noel” trong cuộc sống – những người đã nghĩ ra nhiều cách để mang hạnh phúc đến cho tất cả trẻ em nghèo: những người đã biến cổ tích thành hiện thực.
Hì. Con thấy đấy, có nhiều ông già Noel khác nữa dù không mặc áo đỏ nhưng vẫn mang đến những cổ tích giữa đời thực phải không nào. Ở Bắc Cực lạnh lắm, ta cũng rất cần những câu chuyện thế này để cho mình ấm áp hơn.
Trong một thế giới không ai còn tin vào sự tổn tại của Ông già Noel và sự kì diệu của phép màu thì một chú bé trong đêm Giáng sinh lại nhận được tấm vé may mắn, cùng lên chuyến tàu độc đáo với nhiều bạn nhỏ khác để khám phá cuộc hành trình tới xứ sở Bắc cực – nơi ông Santa ngự trị.
Chuyến đi mở ra nhiều điều thú vị, về những người bạn mà cậu bé gặp gỡ, về những nhân vật vừa quen lại vừa lạ, về sự tin tưởng vào sự kì diệu của Giáng sinh, điều tốt đẹp và phép màu sẽ xảy đến với những đứa trẻ ngoan. Đó là chuyến đi trong phim hoạt hoạ Polar Express. Hôm nay Chúa Nhật, xem phim Polar Express này đi con trai ạ. Và tối sẽ có một giấc mơ kì diệu và thăm ta ở North Pole con nhé.
Thôi ta phải hẹn con thư sau rồi. Nhớ đợi thư của ta nhé
Santa
P/S : Tuần sau là một tuần khá căng thẳng và nhiều việc. Nhớ là mỗi khi thấy chuẩn bị cáu thì nghĩ đến những người mà con yêu thương con trai nhé.


