NƠI XỨ BIỂN NEO NGƯỜI

Nó chạy vòng quanh những con đường nhỏ và yên ả của Vũng Tàu dưới những tia nắng nhỏ giọt sóng sánh trên đường, trên lá, trên vai, trên giỏ xe. Cái thứ nắng đượm vàng khi ngày sắp tắt tựa hồ như thứ mật ong quyện và sánh vào cái xôn xao của biển, của gió. Xứ này kì lạ lắm, ngay giữa cái xôn xao của gió tứ bề thổi vào cái bán đảo lồng lộng này thì người ta vẫn có cảm giác bình yên, bình yên cái kiểu của lúc nào ta cũng có cảm giác như nhịp thời gian ở đây trôi chậm đi một nửa so nhịp bình thường.

19794_1575529392715689_2464928194862067661_n

Đọc tiếp “NƠI XỨ BIỂN NEO NGƯỜI”