PHÙ PHIẾM TRUYỆN – MỘT KỊCH BẢN CŨ

Một ngày, bỗng dưng ra phố, quên hết tất cả mọi thứ…và xuất hiện theo một kịch bản mới… Tôi mặc quần dài, mang giày và tất. Tôi mặc áo sơ mi và tôi không cười khi nhìn bất cứ một ai. Tôi cáu kỉnh, cau có và hằn học với hết thảy mọi thứ. Tôi lao đầu vào công việc bằng thứ ý thức … Đọc tiếp PHÙ PHIẾM TRUYỆN – MỘT KỊCH BẢN CŨ