
Thông minh ạ, rồi em sẽ đi xa
Đến tận cùng nơi chân trời góc bể
Nơi nỗi nhớ sẽ nhạt phai, có thể
Nhưng em nhé, yêu thương, đừng để cuốn theo những lầm lũi gió bụi đường
Bé bỏng ạ, nơi vũ trụ mênh mang, những hành tinh, trăng và sao
Hệ quy chiếu ấy, trái đất mình chỉ nhỏ như là dấu chấm
Chúng ta, những phần tử nano cứ vừa đi vừa dò dẫm
Vô thức (hữu tình?) theo tiếng huýt sáo có chủ đích (mơ hồ ?) của đấng huyền bí không trung
Can đảm ạ, cứ hồn nhiên và bình yên chinh phục những vách núi hiểm trở cheo leo
Khoảnh khắc ấy, nụ cười ấy, là của em mãi mãi
Là em, chàng tuổi trẻ mang thẳm sâu trong mình một trái tim bé dại
Kiêu hãnh, mong manh, mâu thuẫn, phi thường
Yêu thương ạ, cứ xếp đầy trong balo Colombo
Những hoài bão lớn lao của người công dân thời đại
Chiếc Macbook pro sẽ chất chồng thêm cả ngàn file dữ liệu
Và đôi giày trợ lực kia sẽ in khắp địa danh trên mặt đất xanh này thêm cả triệu triệu dấu chân…
Chị sẽ nhớ cái góc nhỏ xinh với những mảnh note vàng note xanh, ngập khung ảnh khung tranh và những cuốn sách dòng Guliver du ký…
Nhớ túi đựng bút có hình bánh lái tàu, nhớ bể cá xinh, nhớ cái cây bé xíu màu xanh có lúc tươi lúc héo…
Nhớ những bữa cơm hộp trưa view 5 sao với những lan man bất tận về idol của lòng em, người mà em có thể nhắc tên hơn 10 lần chỉ trong một câu chuyện…
Và nữa là…. chị sẽ rất nhớ em…
HOA NTK
Hà Nội , 17.11.2015

