PHỐ BỖNG NHIỀU MƯA…

Có nhiều chuyến đi, nhiều chuyến trở về. Cái giá của những cuộc thiên di là đã rõ. Thiên di một mình thì lại rõ ràng hơn. Mình thích đến cay lòng cảm giác nhắm thật chặt mắt lại khi đi qua những hẻm núi quen thuộc, đầu óc mình đọc lẩm nhẩm một bài thơ ngày xưa thời còn đi học để tư duy … Đọc tiếp PHỐ BỖNG NHIỀU MƯA…

MUỐN…

Muốn đi đến tận cùng trời Để tan hết những dở hơi trong lòng Muốn chìm trong đáy mắt trong Vòng tay ôm trọn long đong nỗi đời Gió buồn xua lá rụng rơi Mây sầu mặc gió lả lơi nói cười Nhân gian quanh quẩn kiếp người Đi đâu thoát khỏi khoảng trời nhớ thương? Đã đành khép đã đành buông Thế rồi nhớ, … Đọc tiếp MUỐN…