TRƯỚC THỀM 2016

Những cảm xúc viết vội trước thềm 2016

Hà Nội ở một góc thốc gió, buổi sáng tinh mơ chuẩn bị cho một ngày dài. Bây giờ cả đất trời và mặt người đều chưa tỏ nhưng tâm trạng thì lại rất rõ ràng, rõ ràng từ khi mới mở mắt thức dậy để sẵn sàng cho ngày mới. Rõ ràng để đón nhận một ngày hừng hực đang đến, và tâm thức của người nhận cũng hoàn toàn rất nhiều khí thế. Thật tuyệt vời khi được làm việc và vui khi làm việc như vậy.

1917087_1680989922169635_2785234857576218206_n

Năm 2015 đã hối hả chuẩn bị vẫy tay chào tạm biệt. 364 ngày đã trôi qua với đủ sắc thái tình cảm. Có những trọn vẹn đủ đầy cho những mục tiêu đã hoàn thành, có chút tiếc nuối về những gì còn sót lại dù không đáng kể nhưng chắc chắn 2015 là một năm nhiều cảm xúc. 12/14 đề mục trong wishlist đã làm xong. Hai trong số đó rất quan trọng với cuộc đời là việc “mua vé máy bay chiều đi không mua chiều về”, và hành trình mới với “số 7 diệu kỳ”. Cả hai hành trình này đều tạt vào mình rất nhiều cảm xúc, nhiều ý niệm cũ đã thay đổi, nhiều ý niệm mới đang thành hình. Người ta suy cho cùng vẫn luôn “ngây thơ” trước mọi thứ và lão Steve nói đúng, càng “ngây thơ” càng “dại khờ” thì người ta càng dễ đi xa hơn.

Hành trình của 2015 đáng nhớ vì những người bạn mới, những “tri kỉ” mới mà ta may mắn có duyên hạnh ngộ. Có những lúc đứng tần ngần ở một góc Sài Gòn mà thấy mắt cay tay vẫy khi nói lời chia tay. Ta hiểu đó đã là một tình yêu rất lớn với những gì đã dần trở nên thân thuộc. Ta nhắm mắt lại vẫn thấy những tình cảm chân thành ẩn hiện của những “tri kỉ” đâu đó trong những thứ nhỏ xinh dịu dàng, trong những vần thơ gửi đi lúc nửa đêm. Người ta chắc chắn phải vui và hãnh diện lắm khi được “mắc nợ” những thứ tinh khôi và chân thành như thế.

2015 chứng kiến những “dự án cuộc đời” đang từ từ thành hình. Người kiến trúc sư sau vài vòng chán chê nhìn lại cũng tạm mỉm cười. Anh ta đang sửa dần dần từng viên gạch của công trình đó điềm tĩnh hơn, chín chắn hơn. Cảm ơn bạn 2015 đã rất khác.

2015 chứng kiến một cú chạm của một D.C oanh tạc cuộc đời mình một cách không thương tiếc. Mình không viết dài về bạn ấy, vì chắc chắn không có định lượng nào đủ dài, rộng và sâu bằng những thứ tình cảm mình để dành cho bạn cả…Cảm ơn bạn vì đã thêm gia vị vào cuộc sống của mình. Bạn xứng đáng được huân chương đấy!

Tạm biệt 2015! Chào 2016 với những tươi mới đang thì thầm ở bên kia cánh cửa mùa.

Một năm mới rất mới, rất khác, chắc chắn sẽ rất khác….

Bình luận về bài viết này