MÙA VỀ THÀNH PHỐ GIÓ

Tháng 10 đến lặng lẽ ngoài cửa sổ. Bầu trời ảm đạm và có vẻ như vô cảm. Vô cảm như thể một người không thể tươi tắn hơn, cũng không thể rầu rĩ hơn. Tất cả hiện ra ngoài cửa sổ thứ nhờ nhờ trắng đục, và ta biết ở ngoài gió đang rú rít ầm ĩ. Đã hai tháng lỗi hẹn với những con chữ, dù nhiều khi tự hứa là sẽ viết gì đó để không quên cảm xúc, không quên những mưa nắng trôi chảy ngoài kia. Đã ba tháng trôi qua trên đất Mỹ, nhiều khi để thả lỏng mạch cảm xúc để mình ngây thơ như đứa trẻ để chào đón cuộc sống mới ở một nơi “không phải là thiên đường, cũng không phải là địa ngục, mà là một bãi chiến trường”. Đọc tiếp “MÙA VỀ THÀNH PHỐ GIÓ”

