Từ đỉnh cao đến hụt hơi: Alice in Borderland Season 3 và cái giá của việc kéo dài

Sau ba năm chờ đợi, Alice in Borderland Season 3 đã chính thức ra mắt vào ngày 25/9/2025, đánh dấu sự kết thúc của một trong những bộ phim sinh tồn Nhật Bản được yêu thích nhất trên Netflix. Nhưng không giống như sự chào đón nồng nhiệt dành cho hai mùa đầu, Season 3 lại nhận về những phản ứng trái chiều – một minh chứng cho thấy việc kéo dài một câu chuyện đã có kết thúc hoàn hảo là con dao hai lưỡi.

Điểm số Rotten Tomatoes phản ánh sự đi xuống rõ rệt:

  • Season 1: Critics 82%, Audience 91%
  • Season 2: Critics 91%, Audience 90%
  • Season 3: Critics 71%, Audience 65%

Sự chênh lệch rõ rệt này cho thấy một xu hướng đi xuống: Alice in Borderland khởi đầu mạnh mẽ, đạt đỉnh ở Season 2, nhưng Season 3 lại hụt hơi cả về đánh giá chuyên môn lẫn cảm nhận khán giả. Trên Rotten Tomatoes, 71% từ giới phê bình vẫn là một mức chấp nhận được, nhưng so với 91% của mùa trước, đây là cú trượt dài. Nguy hiểm hơn, điểm số khán giả chỉ còn 65% – mức thấp kỷ lục, phản ánh khoảng cách giữa tham vọng kéo dài câu chuyện của nhà sản xuấttrải nghiệm thực tế mà người xem mong chờ.

Cốt truyện: Sự đối lập giữa tham vọng và thực tế

Season 3 mở ra trong bối cảnh năm năm sau các sự kiện ở Season 2. Arisu và Usagi giờ đã sống một cuộc đời bình yên với tư cách vợ chồng, những ký ức về Borderland chỉ còn tồn tại trong những cơn ác mộng thoáng qua. Nhưng sự yên ả ấy nhanh chóng bị phá vỡ khi Usagi rơi vào tay Ryuji Matsuyama – một nhà nghiên cứu bị ám ảnh bởi việc khám phá thế giới bên kia. Bằng cách thao túng tâm lý, hắn đưa Usagi quay lại Borderland, buộc Arisu phải lao vào hành trình giải cứu, đối mặt với lá bài cuối cùng: Joker.

Nghe qua, ý tưởng này vốn hấp dẫn – Joker từ lâu được xem như “biểu tượng bóng tối” của Borderland, hứa hẹn một tầng nghĩa triết học mới về ranh giới sống–chết. Nhưng chính ở đây, Season 3 vấp phải rào cản lớn: sự trở lại của Arisu và Usagi thiếu tự nhiên, thậm chí gượng ép, như thể biên kịch không còn con đường nào ngoài việc kéo họ về vạch xuất phát. Collider nhận định thẳng thắn: “Season 3 không đạt được sự vĩ đại của Season 1. Nó thậm chí không nằm trong cùng hạng mục với Season 2 rối rắm hơn.”

Là nhân tố mới của Season 3, Ryuji Matsuyama được xây dựng như một nhà nghiên cứu ám ảnh với thế giới bên kia, người tin rằng Borderland nắm giữ chìa khóa giải mã sự sống và cái chết. Chính hắn là kẻ thao túng Usagi để quay trở lại trò chơi, từ đó kéo Arisu bước vào cuộc chiến cuối cùng.

Ý tưởng ban đầu khá thú vị: đưa vào một nhân vật đại diện cho góc nhìn “khoa học hóa” Borderland, biến những gì từng được coi là siêu thực thành một nỗi ám ảnh mang tính nghiên cứu. Thế nhưng, Ryuji lại không được khắc họa đủ chiều sâu để trở thành một phản diện đáng nhớ. Hắn thiếu đi sự cuốn hút của Chishiya hay sự quyết liệt của Mira – những nhân vật từng khiến Borderland đầy sức nặng triết học.

Kết quả là, thay vì trở thành “cánh cửa mới” để người xem khám phá ý nghĩa tồn tại, Ryuji Matsuyama chỉ như một cái cớ để đưa Arisu và Usagi trở lại Borderland. Và điều này vô tình làm lộ rõ nhược điểm của Season 3: câu chuyện gượng ép hơn là cần thiết.

Các trò chơi: Sáng tạo nhưng thiếu cảm xúc

Trong các series sinh tồn, trò chơi luôn là linh hồn — nơi khán giả hồi hộp theo dõi từng bước, từng lựa chọn của nhân vật. Season 3 của Alice in Borderland vẫn giữ tinh thần đó, mang đến nhiều luật chơi mới sáng tạo, nhưng đồng thời cũng để lộ những giới hạn trong cách khơi gợi cảm xúc.

  1. Old Maid (Bài Già)
    Mở đầu mùa, trò chơi quen thuộc nhưng tàn nhẫn: người chơi ngồi quanh bàn, rút và loại bỏ cặp bài trùng. Ai giữ lá Joker cuối cùng hoặc vô tình bật khỏi ghế sẽ bị điện giật tử vong. Điểm nhấn ở đây là tính may rủi tuyệt đối — một lựa chọn thiết kế gây tranh cãi, bởi khán giả cảm thấy thiếu không gian cho mưu lược hay chiều sâu tâm lý.
  2. Sacred Fortunes (Lời sấm ở đền thờ) là một trong những thử thách độc đáo của Season 3, diễn ra ngay trong khuôn viên một ngôi đền Nhật Bản. Người chơi lần lượt rút “lá thẻ định mệnh” có in những câu đố logic hoặc phép tính phức tạp và phải nhanh chóng tìm ra đáp án chính xác. Sai số càng lớn, số mũi tên lửa phóng xuống từ trên trời càng nhiều, biến toàn bộ khu đền thành một cơn mưa chết chóc. Sự kết hợp giữa không gian linh thiêng, yếu tố tâm linh và luật chơi trí tuệ – sinh tử đã tạo nên một bầu không khí vừa căng thẳng vừa rùng rợn, đúng chất Borderland.
  3. Zombie Hunt (Trò chơi Zombie)
    Được xem là “xương sống chiến thuật” của mùa này, mỗi người chơi bước vào với bộ bài gồm ba thẻ đặc biệt: Zombie (biến đối thủ thành zombie), Shotgun (giết zombie nhưng giết luôn cả người dùng), và Vaccine (cứu một người bị nhiễm). Trò chơi nhanh chóng biến thành một cuộc chiến cân não giữa lòng tin và phản bội, nơi bất cứ lá bài nào được tung ra cũng có thể xoay chuyển toàn cục. Đây là thử thách duy nhất được nhiều nhà phê bình đánh giá là thực sự giữ lại “tinh thần sinh tồn” của loạt phim.
  4. Runaway Train (Tàu mất lái) Một trong những thử thách gây ám ảnh nhất của mùa này diễn ra trong những toa tàu đang lao vun vút. Người chơi phải vượt qua tám toa tàu liên tiếp và tìm cách dừng đoàn tàu trước khi thảm họa xảy ra. Nghe qua có vẻ đơn giản, nhưng mỗi toa có thể chứa khí độc bất ngờ. Họ chỉ có vài giây để đeo mặt nạ phòng độc và sử dụng năm bình dung dịch trung hòa được phát sẵn. Sai lầm trong việc đoán toa nhiễm khí hay dùng nhầm dung dịch đồng nghĩa với cái chết tức thì.
  5. Kick the Can
    Một trò chơi tưởng chừng đơn giản lại trở thành nỗi ám ảnh. Người chơi phải chuyền một lon kim loại về vị trí gốc trong thời gian giới hạn. Mỗi lần lon được chuyền, đồng hồ đếm ngược reset nhưng trừ đi 5 giây, khiến áp lực tăng lên khủng khiếp. Nếu không kịp, lon phát nổ và giết chết tất cả. Căng thẳng nằm ở việc chẳng ai muốn giữ lon quá lâu, nhưng ai né tránh cũng dễ thành mục tiêu bị cả nhóm loại bỏ.
  6. Tokyo Bingo Tower (Bingo trên tháp Tokyo)
    Đây là thử thách giàu tính điện ảnh nhất mùa: các nhân vật phải leo lên Tokyo Tower, bấm các nút buzzer ở nhiều vị trí để hoàn thành hàng, cột hoặc đường chéo trên bảng bingo cá nhân. Nút trung tâm “FREE” chỉ có thể kích hoạt ở đỉnh tháp, buộc một thành viên phải liều mạng leo lên cao nhất. Nguy hiểm ở chỗ: mỗi khi nút được bấm, các quả cầu kim loại khổng lồ lăn xuống, có thể hất văng người chơi khỏi tháp bất cứ lúc nào. Trò chơi này vừa kiểm tra thể lực, vừa phơi bày kỹ năng sinh tồn: Usagi, vốn có kinh nghiệm leo núi, trở thành nhân tố then chốt giúp nhóm vượt qua thử thách.
  7. Dice Game / Possible Futures (Trò chơi Xúc xắc / Tương lai khả thi)
    Được đánh giá là phần chơi cảm xúc nhất, nơi mỗi cú tung xúc xắc không chỉ quyết định bước đi trong mê cung 25 phòng mà còn mở ra những hình ảnh về “tương lai có thể xảy ra” của từng người. Đây là trò chơi đối diện trực tiếp với nỗi sợ nội tâm: nếu chọn cửa này, đời bạn sẽ ra sao? Từng quyết định trở thành một vết cắt tinh thần, làm khán giả nhớ lại cái chất ban đầu của Borderland: sự lựa chọn sống – chết không bao giờ dễ dàng.
  8. Final Game với The Watchman
    Cao trào của mùa phim, khi Arisu đối mặt với The Watchman (Ken Watanabe). Trò chơi đơn giản về luật nhưng nặng nề về triết lý: Arisu phải chọn một trong hai lá bài mà Watchman rút ra. Nếu chọn Joker, anh buộc phải giao phó sinh mệnh cho đối thủ; nếu chọn lá khác, anh tự quyết định sống chết của chính mình. Nhưng cú twist: cả hai lá đều là Joker. Đây là khoảnh khắc biểu tượng nhất mùa — dù không phải ai cũng hài lòng với cách nó được triển khai, nhưng sự hiện diện ngắn ngủi và uy lực của Ken Watanabe đã mang lại chiều sâu mà cả mùa phim đôi khi thiếu vắng.

Tổng thể, Season 3 giữ được sự sáng tạo về mặt hình ảnh và luật chơi, nhưng lại đánh mất phần “trái tim cảm xúc” của các trò chơi từng khiến khán giả hồi hộp ở hai mùa đầu. Các game lần này được thiết kế hoành tráng, nhưng đôi khi giống những “ý tưởng để trình diễn” hơn là trải nghiệm chạm vào nỗi sợ, niềm tin và sự kết nối giữa con người với con người.

Vấn đề lớn nhất: Nhân vật và Nhịp độ

Một trong những hạn chế lớn nhất của Alice in Borderland Season 3 chính là cách xây dựng nhân vật, khi cả tuyến phụ lẫn cặp chính đều bộc lộ nhiều lỗ hổng. Dàn nhân vật mới được đưa vào – như Nobu, Rei, Sachiko và đặc biệt là Ryuji Matsuyama – vốn được kỳ vọng mang lại sức sống và những lớp nghĩa mới cho câu chuyện, nhưng ngoại trừ hình ảnh Ryuji với tư cách một giáo sư ám ảnh về thế giới bên kia còn phần nào để lại dấu ấn, phần lớn các nhân vật còn lại đều chỉ dừng ở mức phác thảo, như những “cái tên có mặt cho đủ”, gắn với vài lát cắt bi kịch cá nhân (bạo lực gia đình, quá khứ ám ảnh, tay yakuza hay doanh nhân công nghệ thất bại) nhưng thiếu hẳn chiều sâu để khán giả quan tâm và nhớ đến. MyDramaList thậm chí nhận xét rằng: “Chúng tôi thấy họ ít đáng nhớ nhất, ngoại trừ giáo sư/bác sĩ. Arisu và Usagi dành 95% mùa phim ở xa nhau, vì vậy chúng tôi thực sự không có mối quan hệ đã được thiết lập sẵn để dựa vào.”

Điều này càng trở nên rõ nét hơn khi so sánh với các nhân vật được yêu thích ở những mùa trước. Sự vắng mặt gần như hoàn toàn của Chishiya và Kuina – hai nhân vật vốn là linh hồn của Season 2 – tạo ra một khoảng trống rất lớn. Nếu Chishiya đại diện cho sự lạnh lùng chiến thuật và những màn đấu trí cân não, còn Kuina mang đến sức mạnh thể chất và một mối quan hệ nhân bản giúp loạt phim bớt u ám, thì Season 3 thiếu hẳn cả hai yếu tố ấy. Việc Ann (Ayaka Miyoshi) có trở lại nhưng chỉ xuất hiện chớp nhoáng, không có nhiều đất diễn và hầu như không tạo ra cú hích cảm xúc, càng khiến khán giả cảm thấy hụt hẫng. Ngay cả cặp nhân vật trung tâm Arisu và Usagi – vốn từng là trái tim cảm xúc của series – cũng bị chia cắt trong phần lớn thời lượng. Nếu ở hai mùa đầu, sự song hành của họ trong từng trò chơi, từng lựa chọn sinh tử chính là sợi dây kết nối khán giả với câu chuyện, thì mùa này lại tách họ ra khỏi nhau: Usagi bị cuốn vào tuyến truyện xoay quanh Ryuji, trong khi Arisu bị cuốn theo những thử thách riêng biệt, khiến mối quan hệ vốn là trụ cột tinh thần nay trở nên mờ nhạt.

Khoảng trống từ tuyến phụ nhạt nhòa, fan-favorites biến mất và cặp chính thiếu tương tác càng trở nên nghiêm trọng khi nhịp độ kể chuyện của mùa này thiếu cân bằng. Willamette Week đã chỉ ra rằng bốn tập đầu được dựng với tiết tấu vừa phải, dễ theo dõi và đủ hấp dẫn để binge liền mạch, nhưng hai tập cuối lại rơi vào trạng thái chậm chạp, sa đà vào những đối thoại triết lý kéo dài về “một tương lai có ý nghĩa”. Sự kéo dài này khiến mạch phim mất đi sự căng thẳng, kịch tính vốn có, thay vào đó là cảm giác dàn trải, lê thê. Kết quả cuối cùng là dù vẫn giữ được phần nhìn ấn tượng, Season 3 đã đánh mất một trong những điều quan trọng nhất từng làm nên thương hiệu của Alice in Borderland: sự gắn kết cảm xúc giữa nhân vật và khán giả, điều từng giúp hai mùa đầu trở thành hiện tượng.

Điểm sáng: Hình ảnh và Ken Watanabe

Dù vấp phải nhiều hạn chế về kịch bản và nhịp độ, Alice in Borderland Season 3 vẫn giữ được thế mạnh thị giác – một yếu tố làm nên thương hiệu của loạt phim từ đầu. Giám đốc hình ảnh Taro Kawazu tiếp tục tạo nên những khung hình điện ảnh giàu ám ảnh: các đấu trường phủ ánh sáng nhân tạo chói gắt như những “nhà tù ánh sáng”, những vùng đất hoang vu lạnh lẽo và trống trải tái hiện cảm giác cô lập tuyệt đối của Borderland. Ở mỗi trò chơi, Kawazu đều dùng ánh sáng và góc máy để biến luật chơi thành một dạng không gian siêu thực: Old Maid với vòng tròn bàn bạc lạnh, Zombie Hunt căng thẳng trong ánh đèn rọi, Bingo Tower rực rỡ nhưng đe dọa khi bóng kim loại lăn xuống từ trên cao. India Today nhận xét rằng Season 3 “vẫn giữ bản sắc hình ảnh nổi bật, từ ánh sáng dày đặc đến phong cảnh hoang vắng đầy cảm giác siêu thực,” trong khi The Daily Star gọi đây là “phần hình ảnh striking, tiếp tục duy trì nỗi sợ liminal đặc trưng của Borderland.”

Trong bối cảnh tuyến nhân vật và kịch bản bị cho là hụt hơi, phần nhìn càng được xem là cứu cánh, khi âm thanh, bối cảnh và thiết kế ánh sáng nâng cao sự căng thẳng mà cốt truyện chưa đủ sức mang lại. Những chi tiết như hiệu ứng chuyển cảnh chậm, máy quay lia cận để khắc họa ánh mắt nhân vật, hay cách ánh sáng đen trắng triệt tiêu màu sắc trong các phân cảnh cao trào đều cho thấy sự đầu tư trong việc giữ nguyên “khí chất điện ảnh” cho loạt phim. DMTalkies thậm chí khẳng định, ngay cả khi nội dung gây tranh cãi, Alice in Borderland vẫn duy trì được “tension qua thiết kế bối cảnh sáng tạo, đạo cụ mạnh mẽ và cách phối cảnh âm thanh khiến người xem luôn cảm thấy nguy hiểm cận kề.”

Điểm sáng nổi bật nhất, tuy nhiên, lại nằm ở màn xuất hiện ngắn ngủi nhưng giàu sức nặng của Ken Watanabe trong vai The Watchman. Trong cảnh cuối, ông hiện diện giữa khoảng không trắng tinh, đưa Arisu vào ván cược cuối cùng với hai lá bài Joker – cả hai đều là cái chết, nhưng đồng thời cũng là lựa chọn về cách định nghĩa sự sống. Với phong thái điềm tĩnh, ánh mắt đầy trọng lượng và cách thoại vừa nhẹ vừa sắc, Watanabe biến vài phút ngắn ngủi thành một trong những khoảnh khắc giàu cảm xúc nhất mùa phim. The Daily Star ca ngợi rằng: “Chỉ có Ken Watanabe, với màn xuất hiện ngắn nhưng từ tính, để lại ấn tượng lâu dài – phong thái của ông biến vài phút thành một trong những khoảnh khắc cảm động nhất của season.” Time cũng nhận định đây là chi tiết khiến hồi kết bớt nhạt nhòa, bởi Watchman không chỉ là một nhân vật, mà là biểu tượng Joker – ranh giới giữa sống và chết, giữa các khoảng thời gian, một nhắc nhở triết học đúng tinh thần mà Borderland luôn hướng tới.

Có thể nói, Alice in Borderland Season 3 là một minh chứng rõ ràng cho nghịch lý của những cuộc trở lại: càng tham vọng thì càng dễ vấp ngã. Bộ phim vẫn giữ được phần nhìn ám ảnh, sáng tạo trong thiết kế trò chơi và đặc biệt là khoảnh khắc Ken Watanabe hóa thân thành Watchman để lại dư vị sâu sắc. Thế nhưng, dàn nhân vật phụ nhạt nhòa, sự vắng mặt của những gương mặt từng là linh hồn của series, cùng nhịp độ rời rạc đã khiến mùa cuối trở thành một trải nghiệm gây chia rẽ. Nếu Season 1 mở ra một thế giới mới lạ và Season 2 đạt đỉnh cao cảm xúc, thì Season 3 lại như một ván bài Joker: kịch tính nhưng mơ hồ, tham vọng nhưng không trọn vẹn. Và có lẽ, đó là cách Borderland khép lại – không phải bằng sự hoàn hảo, mà bằng một dư âm dang dở khiến khán giả vừa tiếc nuối vừa day dứt.


Liệu sẽ có Season 4 của Alice in Borderland?
Hiện tại chưa có gì được xác nhận, nhưng đoạn “tease” về một phiên bản Mỹ của Alice in Borderland lấy bối cảnh ở City of Angels đã đủ để thổi bùng những đồn đoán rằng một spinoff tại Los Angeles có thể đang được lên kế hoạch. Ý tưởng biến những địa danh quen thuộc của L.A. thành bối cảnh cho các trò chơi sinh tử nghe rất hấp dẫn: từ bảng hiệu Hollywood, Đại lộ Danh vọng, cầu tàu Santa Monica, khu trung tâm sầm uất cho đến các công viên giải trí nổi tiếng. Tuy nhiên, ở thời điểm này, chưa có bất kỳ thông tin chính thức nào được công bố, và tất cả vẫn chỉ dừng ở mức suy đoán.

Bình luận về bài viết này