LEFT-HANDED GIRL: Khi Bàn Tay Trái Kể Lại Câu Chuyện Của Cả Một Thế Hệ

“Đó là tay quỷ, con không được sử dụng nó.”

Có những lời nói từ người lớn, tưởng chừng như vô thưởng vô phạt, nhưng lại ăn sâu vào tâm hồn một đứa trẻ như những vết rạn không bao giờ lành. Và Left-Handed Girl (Cô Gái Thuận Tay Trái) – đại diện của Đài Loan tại Oscar 2026 – chính là bộ phim khắc họa nỗi đau ấy một cách đau lòng nhưng cũng vô cùng dịu dàng.

MỘT CÂU CHUYỆN CÓ THẬT, MỘT HÀNH TRÌNH 20 NĂM

Đạo diễn Triệu Thanh Tú (Shih-Ching Tsou) đã mang câu chuyện thời thơ ấu của chính mình lên màn ảnh – câu chuyện về một cô bé thuận tay trái bị ông ngoại cấm sử dụng “bàn tay của quỷ”. Kịch bản được viết cùng Sean Baker (đạo diễn Anora, The Florida Project) từ năm 2010, nhưng phải mất tới năm 2022, sau hơn hai thập kỷ ấp ủ, bộ phim mới chính thức được thực hiện.

Và điều kỳ diệu là: khi casting vai I-Jing, Triệu Thanh Tú phát hiện ra rằng diễn viên nhí Nina Ye cũng từng bị gia đình “sửa” tay trái sang tay phải vì định kiến của bà nội. Cuộc đời như đang nhắc nhở rằng: có những nỗi đau không bao giờ cũ.

KHU CHỢ ĐÊM ĐÀI BẮC: MÀU SẮC, ÁNH ĐÈN VÀ NHỮNG CUỘC ĐỜI

Được quay hoàn toàn bằng iPhone (giống như Tangerine), Left-Handed Girl đưa khán giả vào khu chợ đêm Đài Bắc qua đôi mắt của cô bé I-Jing 5 tuổi. Những góc máy thấp, sát mặt đất, khiến ta như trở thành chính đứa trẻ ấy – lạc lõng, tò mò và choáng ngợp trước thế giới đầy màu sắc nhưng cũng đầy rẫy những điều đáng sợ.

Màu hồng neon rực rỡ của quầy hàng trầu cau, ánh đèn vàng ấm áp của quán mì, những góc tối đầy bí ẩn giữa các gian hàng – tất cả được dựng lên như một bức tranh sống động về cuộc mưu sinh của tầng lớp lao động. Đạo diễn và ekip chỉ có 5 người, len lỏi giữa khu chợ thật với những người bán hàng thật – đến mức có cảnh quay một người qua đường thực sự tới đặt mì ở quầy hàng của nhân vật!

BA THẾ HỆ PHỤ NỮ, BA KIỂU ĐAU

I-Jing – Ngây thơ giữa ma quỷ

Cô bé I-Jing với đôi mắt trong trẻo đã mang đến một trong những màn trình diễn xuất sắc nhất năm. Khi tin rằng tay trái mình là “tay quỷ”, cô bé không chỉ đơn thuần ngừng sử dụng nó. Cô tìm ra một “lỗ hổng logic” đầy tội nghiệp: nếu đó là tay quỷ, thì việc ăn cắp bằng tay đó… không phải lỗi của mình, phải không?

Những cảnh I-Jing vụng về cầm đũa bằng tay phải, hay cô bé quấn khăn bó chặt tay trái để “cấm” nó làm điều xấu – mỗi chi tiết đều như dao cắt vào tim người xem. Đỉnh điểm là khi cô bé vô tình làm chết con chồn – người bạn duy nhất của mình. Lúc đó, trong đầu đứa trẻ, câu hỏi cứ vang lên: “Mình thực sự là ma quỷ sao?”

I-Ann – Cơn giận dữ của tuổi trẻ bị bỏ rơi

Chị gái I-Ann (Shih-Yuan Ma – được casting qua Instagram!) là nhân vật phức tạp nhất phim. Cô làm “binlang girl” – bán trầu cau và thuốc lá trong trang phục hở hang, chịu đựng ánh mắt đàn ông, chịu đựng sếp quấy rối. Cô giận mẹ vì không có tiền cho con đi học đại học. Cô giận cha vì bỏ gia đình. Cô giận cả thế giới này.

Nhưng trong đôi mắt đầy hờn căm ấy, đôi khi lại lóe lên những tia sáng yêu thương. Đặc biệt là cảnh I-Ann dắt I-Jing đi trả lại từng món đồ ăn cắp, từ quầy này sang quầy khác, dạy em gái xin lỗi – và những người bán hàng tha thứ cho đứa trẻ với sự hiểu biết dịu dàng. Đó là khoảnh khắc đẹp nhất phim, khi ta thấy được tình chị em trong cái nghèo khó, trong cái tủi nhục.

Shu-Fen – Người mẹ mang theo núi nợ và nỗi cô đơn

Shu-Fen là người chăm sóc gia đình ba người, nhưng lại là con cái bị bỏ rơi trong gia đình mình. Câu nói của bà mẹ già: “Con gái đã lấy chồng như nước đổ đi” – đã phơi bày hết tư tưởng trọng nam khinh nữ ăn sâu vào xương tủy văn hóa Á Đông.

Người đàn bà này mở quán mì, bán từng bát từng bát, trả nợ từng đồng từng đồng. Cô không có thời gian để nghe con hỏi “Con nuôi chó được không?”. Cô chỉ có thể đáp: “Không nhé, mẹ đang khổ như con chó đây còn gì!”. Và đằng sau những câu nói cộc lốc ấy, là một người phụ nữ đang gồng mình một mình giữ lấy mái nhà cho hai đứa con.

CÚ TWIST TÀN NHẪN – KHI BÍ MẬT GIA ĐÌNH VỠ TAN

Không spoil quá nhiều, nhưng phải nói rằng: đỉnh điểm của phim là bữa tiệc sinh nhật biến thành “thảm họa” – kiểu Secrets and Lies của Mike Leigh hay The Celebration của Dogme 95. Những bí mật gia đình được giấu kín bấy lâu đều vỡ tung trong một cảnh quay dài đầy cảm xúc.

Sự bùng nổ melodrama trong cảnh này có thể khiến một số khán giả cảm thấy bất ngờ so với tính tự nhiên của phim, nhưng đó cũng chính là cách mà cuộc sống vốn diễn ra: những thứ đè nén quá lâu, khi vỡ ra sẽ vỡ toang cả. Và sau cơn bão, cuộc sống vẫn tiếp tục. Sáng hôm sau, I-Ann vẫn về quầy mì giúp mẹ. Vì thế là cuộc đời.

VẺ ĐẸP TỪ CHIẾC IPHONE VÀ BÀN TAY SEAN BAKER

Left-Handed Girl là một trong những bộ phim đẹp nhất năm 2025 dù được quay bằng iPhone – minh chứng rõ ràng nhất rằng công nghệ không quan trọng bằng tầm nhìn nghệ thuật. Mỗi khung hình đều tràn ngập chi tiết thị giác, từ cách ánh sáng neon phản chiếu trên khuôn mặt I-Jing, đến cách camera run lên khi theo chân cô bé chạy qua những con hẻm chật hẹp.

Sean Baker – người vừa thắng Oscar với Anora – đã mang kỹ thuật editing sắc bén của mình vào phim, tạo nên nhịp điệu vừa sống động vừa nhẹ nhàng. Những cú cắt đột ngột và chuyển âm thanh mượt mà, âm thanh xung quanh được xử lý cực kỳ tốt, khiến ta như đang sống trong khu chợ đêm ấy cùng các nhân vật.

Đạo diễn Shih-Ching Tsou

PHIM VỀ PHỤ NỮ, DO PHỤ NỮ LÀM

Điều đặc biệt của Left-Handed Girl là đây hoàn toàn là câu chuyện của phụ nữ, kể bởi một đạo diễn nữ, về những đau khổ mà chỉ phụ nữ Á Đông mới hiểu thấu. Từ định kiến “tay trái là tay quỷ” đến việc “con gái lấy chồng là người ngoài”, từ phải bán trầu cau kiếm sống đến việc chịu đựng mọi tổn thương im lặng – tất cả đều là những vết thương thực sự của hàng triệu phụ nữ.

Nhưng giữa những khó khăn ấy, Triệu Thanh Tú vẫn cho ta thấy điều gì đó siêu việt – những khoảnh khắc tha thứ, những nụ cười yêu thương, hy vọng rằng phụ nữ có thể tìm thấy tự do nếu họ dám sống trung thực với chính mình, như chính bàn tay trái ấy – không tội lỗi, chỉ khác biệt.

KẾT

Left-Handed Girl không phải phim hoàn hảo. Có lúc nó hơi chậm, có lúc nó nhồi nhét quá nhiều subplot. Nhưng đó là bộ phim chân thành đến từng khung hình, bộ phim khiến tim bạn đau nhói nhưng cũng ấm áp lạ kỳ.

Sau khi phim kết thúc, ta cảm thấy một nỗi buồn kỳ lạ vì phải rời xa gia đình nhỏ bé này. Ta muốn ôm I-Jing vào lòng và nói với cô bé rằng: “Con không có gì sai cả. Bàn tay trái của con thật đẹp.”

Và có lẽ đó cũng là điều mà chính đạo diễn Triệu Thanh Tú muốn nói với chính mình thuở nhỏ – người từng phải “sửa” tay trái của mình vì lời nói của ông ngoại. 20 năm sau, cô đã biến nỗi đau ấy thành một tác phẩm điện ảnh xuất sắc, một lời nhắn nhủ đến mọi đứa trẻ rằng: Khác biệt không có nghĩa là sai lầm.

Left-Handed Girl hiện đã có mặt trên Netflix. Đây là bộ phim bạn nhất định phải xem – không chỉ vì kỹ thuật điện ảnh tuyệt vời, không chỉ vì diễn xuất đỉnh cao, mà vì nó chạm đến trái tim theo cách mà ít phim nào làm được.

Khi đèn tắt và credits lên, bạn sẽ nhìn xuống bàn tay trái của mình, và có lẽ… cảm ơn nó đã luôn ở đó.

Điểm đánh giá: ★★★★½ / 5

“Bàn tay trái không phải của quỷ. Nó chỉ là một phần của em, và em hoàn toàn có quyền tự hào về nó.”

Bình luận về bài viết này