KHÔNG AI CHỜ AI NƠI PHI CẢNG VỀ ĐÊM

Phi cảng Mactan-Cebu là một phi cảng khá bé, nó cũng bé như hòn đảo này vậy. Có lúc tôi nghĩ rằng ở một nơi bao la và lớn rộng thì người ta mới lạc nhau. Hà Nội quá chật chội để cho hai người yêu nhau rồi tránh mặt. Hà Nội quá nóng nực và oi ả mùa hè nên những bàn tay thôi không còn nắm chặt, thôi không còn chờ đợi nhau ở bờ rào và ở nơi bờ sông lộng gió.

165458_10151462635802851_1148263205_n

Đọc tiếp “KHÔNG AI CHỜ AI NƠI PHI CẢNG VỀ ĐÊM”

NƠI CHIỀU VỀ CHẾT LẶNG

Tôi vẫn giữ một thói quen khó bỏ là trước khi về nhà sẽ vòng lại Cầu Thăng Long và đứng yên tĩnh lặng. Thật ra cây cầu này cũng đã hơn một lần ám ảnh tôi vì sự cố tắc đường và đã hai lần làm tôi bị trễ máy bay. Hiếm khi nào có cơ hội đi ở tầng 2 của cầu và gần như không biết đến sự tồn tại của tầng 2 mãi đến khi có nhiều dịp hơn đi sang bờ Bắc Thăng Long và gắn bó hơn với vùng Từ Liêm, Đông Anh. Nếu một người không theo chủ nghĩa lãng mạn đôi khi hẳn sẽ có cảm giác rất khó chịu và gàn dở khi một người có sở thích ngắm chiều trên cầu Thăng Long…Nhưng tôi chịu….ai mà lý giải được nổi sự gàn dở của mình… Đọc tiếp “NƠI CHIỀU VỀ CHẾT LẶNG”

LEN LÉN NỤ HÔN MÙA NẮNG NGỌT

Vẫn nhớ hoài có lần mình đã từng nhắc đến cái cách mà một cô gái cách xa 1735km dành cho một chàng trai đất Bắc.

“Cứ nhớ hoài nụ hôn ấy. Hôn xong lại là một nụ cười…xong lại là một nụ hôn…xong lại là một nụ cuời…

Nếu như ngày nào cũng nối dài những nụ hôn và nụ cười như vậy thì có lẽ sau một tháng mình sẽ bị tiểu đường”

Mình thích lối ví von về sự ngọt ngào của nụ hôn như vậy. Mình không chắc đó có phải là tình yêu nhưng mình cũng thấy nó ngọt. Ước gì ai cũng có thể yêu nhau không khoảng cách, nhớ nhau không khoảng cách và sốt không khoảng cách như vậy. Đọc tiếp “LEN LÉN NỤ HÔN MÙA NẮNG NGỌT”

C52

Không phải lúc nào sự dịu ngọt cũng làm cho người ta cảm thấy dễ chịu. Và hôm nay buổi chiều của mình hoàn toàn không nằm trong tâm trạng của một thứ vuốt ve cảm xúc với đá lạnh, với mùi hương dịu ngọt. Trưa nay đã kể cho bạn nghe về sự thích nghi dần với những cộc cằn, gay gắt và chao … Đọc tiếp C52

PARTACHOW-SLING

Thật khó có thể tưởng tượng là đã hết tháng 5 và tháng 6 nắng như đổ lửa đã rậm rịch ngoài cửa rồi. Một buổi chiều như thế này mang cảm giác deja-vu. Tiềm thức lặp lại – à không, chính xác là một cảm giác của 4 năm về trước. Mình cũng có một buổi chiều cuối tháng 5 như thế này. Vẫn … Đọc tiếp PARTACHOW-SLING

TADA-JITO

Ngày thứ bảy, Thời gian cụ thể để định vị bản thân. Hà Nội vào mùa nắng chói chang. Tâm trạng của một gã trai không bất ổn, không quá kích động nhưng không thể chối bỏ cảm giác xôn xao cứ náo nức thường trực. Mình thấy mình trong mùa hè là một thứ cocktail rất Caribe, rất ruhm, rất mía, rất chanh tươi … Đọc tiếp TADA-JITO

TADAPOLITAN

Điều gì sẽ xảy ra nếu tự dưng bỏ office ra phố và thấy toàn là xe đạp, không khói bụi, và thấp thoáng luỹ tre làng ở cuối dốc Tam Đa. Chắc mình sẽ kinh ngạc nhưng cũng sung sướng lắm. Hà Nội là một thành phố kỳ lạ, nếp làng vẫn còn hiển hiện dưới chân những toà cao ốc. Là những bà … Đọc tiếp TADAPOLITAN