ÁM ẢNH CẢM XÚC SÂN GA

Cả thiên hạ đang kêu gào vì nóng. Cái oi ả của ngày, của mùa làm người ta thấy mất hết sự lãng mạn. Người ta âu lo nhiều hơn. Ít vui vẻ hơn. Dễ cáu bẳn hơn. Giá mà cứ là mùa thu có phải hay hơn không. Những âu lo trôi tuột đi khi trời vàng nắng, trời có gió xanh và cảm giác thư thái khi nghĩ rằng đang có cốm tươi, sen nở cuối mùa và sấu bắt đầu chín vàng ngoài ngõ.

Hà Nội mùa thu có vẻ lạ lắm, lạ đến mức thấy nỗi luyến nhớ bắt đầu dai dẳng dần theo những con phố rất dài và ngược gió. Muốn ôm một ai đó bất kỳ gặp trên phố. Muốn hôn một nụ hôn ở sân ga, nơi mà những cuộc tiễn đưa, gặp gỡ đang rộn ràng thì những gì gắn chặt vào với nhau thật thiêng liêng và ý nghĩa.

railway_by_alivx-d3heouj

 

Đọc tiếp “ÁM ẢNH CẢM XÚC SÂN GA”

CUỘC ĐỜI MÀ LẠI XÓT XA… THÌ SAO CÂY TÁO NỞ HOA…

Suy nghĩ của con người là một trong những thứ rất phức tạp. Nó nhăn nheo, khúc khuyủ và có lúc bẻ ngoặt vào một chỗ nào đó không có biển chỉ đường. Tôi cũng thấy mình như thế khi đứng tần ngần ở một góc quen nhìn lũ trâu đầm bùn đầy sảng khoái. Tôi thấy mình nát quá, những mảnh vá của cuộc đời chồng chéo lên nhau khiến đôi lúc cảm thấy mất tự tin mà đối diện với thực tế. Những mảnh đời vá lại gặp nhau rồi lướt qua hữu hình hay vô hình thì cũng có lúc làm nhói đau những thứ cảm xúc vụn vỡ. Lâu rồi không gặp lại buổi chiều của mình, và cũng lâu rồi không gặp mình mắt cay tay vẫy…

Apple blossom
Apple blossom

Đọc tiếp “CUỘC ĐỜI MÀ LẠI XÓT XA… THÌ SAO CÂY TÁO NỞ HOA…”

Heaven is a place on earth

Our world is so full of wonders that new and amazing places are discovered every day, be that by professional photographers or amateurs. Different geographical locations, climatic conditions and even seasons offer the widest variety of natural wonders: pink lakes, stunning lavender or tulip fields, breath-taking canyons and mountains, and other places you can hardly believe actually exist! Some of the pictures in this collection will be of all natural sights you can find while traveling around the world, while the others have experienced human interference – but even in these cases, the result of such collaboration is spectacular. The Japanese learned how to tame thousands of orchids and form a romantic tunnel out of them; another one was formed all the way in Ukraine by a passing train; and what eventually ends up as hot tea in our mugs, first grows in stunning tree fields in Asia. No wonder that traveling in one of the best forms of recreation – even looking at these pictures takes your mind to far away places… And yes, all those of those places are real!

Antelope Canyon is the most-visited and most-photographed slot canyon in the American Southwest. It is located on Navajo land near Page, Arizona. Antelope Canyon includes two separate, photogenic slot canyon sections, referred to individually as Upper Antelope Canyon or The Crack; and Lower Antelope Canyon or The Corkscrew
Antelope Canyon is the most-visited and most-photographed slot canyon in the American Southwest. It is located on Navajo land near Page, Arizona. Antelope Canyon includes two separate, photogenic slot canyon sections, referred to individually as Upper Antelope Canyon or The Crack; and Lower Antelope Canyon or The Corkscrew

Đọc tiếp “Heaven is a place on earth”

LÀO “KHÔNG VỘI VÔ

Lào là quốc gia duy nhất ở khu vực Đông Nam Á không có biển và cũng là quốc gia lạ lùng nhất ở khu vực này với mạch sống lạ lùng, chậm rãi và vô tư lự. Điều này gần như chạm đến gần như mục tiêu hầu hết của các chuyến du lịch – sự bình yên và tạm đi mệt mỏi của cuộc sống ồn ào thường nhật. Có một lý do mà quốc gia này lúc nào cũng hiền hoà và điềm tĩnh là vì nhịp sống ở đây yên ả và chậm chạp đến đáng kinh ngạc, không ai muốn to tiếng hay bon chen xô bồ – vì “chả để làm gì cả”.

IMG_7190_1

Đọc tiếp “LÀO “KHÔNG VỘI VÔ”

“NAMASTE” NEPAL

Namaste mang nghĩa là xin chào theo tiếng Nepal. Nhưng ở quốc gia này, Namaste còn mang nhiều nội hàm hơn ý nghĩa chào hỏi đơn thuần. Nó là sự thân thiện, rộng mở và chào mời lữ khách đến với nóc nhà của thế giới – xứ sở của những đỉnh cao tít tắp, của đa dạng sắc màu văn hóa và những câu chuyện huyền bí ẩn đằng sau dãy Hy Mã Lạp Sơn tráng lệ…

IMG_6239

Đọc tiếp ““NAMASTE” NEPAL”

FATHERS & SONS

Bác là bạn của bố – chính xác là đồng nghiệp của bố tôi. Khi còn là một cậu bé học cấp 2 ngây ngô tôi vẫn hay sang nhà bác để học kèm cùng bạn. Bạn là một cậu bé to xác và tôn sùng chủ nghĩa hiện sinh. Thế giới của tôi và của bạn rất khác nhau, tôi hiểu và với trí óc ngây thơ lúc ấy tôi không lấy làm lạ. Có hai thứ lúc ấy tôi ghen tị với bạn là cái nhà kho đựng sách ở sau nhà bạn. Nhà bạn là một căn nhà với nhiều cửa vào và cả một khu vườn đẫm mùi cổ tích. Cổ tích ẩn hiện trong đá, trong cỏ, trong cái hồ cá bé xíu, trong cây trái xum xuê và trong một cái nhà kho kì diệu. Cái nhà kho đựng toàn là sách! Với tôi, cái nhà kho ấy là cả một thế giới. Những quyển sách văn học, khảo cứu, cả những quyển sách dạy nhạc nặng trịch những cân nặng thời gian, có lẽ là đóng cả vào một thời tuổi trẻ của chủ nhân. Tôi thích những cuốn sách cũ như vậy, vì đằng sau mỗi cuốn sách như vậy luôn là kỉ niệm. Kỉ niệm có khi nhìn thấy được bằng đôi dòng ghi ở đầu trang 3, kỷ niệm có khi là gạch chân những dòng chữ mà người ta yêu và nhớ. Kỷ niệm có khi cũng là tấm ảnh đã có lúc người ta muốn quên dù thời gian nghiệt ngã luôn bắt nhớ nên kẹp giữa những miên man là chữ nghĩa tầng tầng. Tôi hay nán lại trong cái kho sách cũ ấy để đọc sau khi học xong, vừa đọc vừa suy nghĩ về hai thứ mà mình ghen tị với bạn…

father-son11
Đọc tiếp “FATHERS & SONS”

KHÔNG AI CHỜ AI NƠI PHI CẢNG VỀ ĐÊM

Phi cảng Mactan-Cebu là một phi cảng khá bé, nó cũng bé như hòn đảo này vậy. Có lúc tôi nghĩ rằng ở một nơi bao la và lớn rộng thì người ta mới lạc nhau. Hà Nội quá chật chội để cho hai người yêu nhau rồi tránh mặt. Hà Nội quá nóng nực và oi ả mùa hè nên những bàn tay thôi không còn nắm chặt, thôi không còn chờ đợi nhau ở bờ rào và ở nơi bờ sông lộng gió.

165458_10151462635802851_1148263205_n

Đọc tiếp “KHÔNG AI CHỜ AI NƠI PHI CẢNG VỀ ĐÊM”

VỀ NHÀ ĂN TẾT – CHUYỆN SỐ 1

Sợ nhất khi nghĩ đến thời gian. Nhưng háo hức nhất cũng là lúc nghĩ đến thời gian. Ví như khi nghĩ là tuần sau nghĩ đến tuần sau sẽ đi Mùa hè xanh. Thế là nửa tháng háo hức, một tuần háo hức và từng ngày cũng háo hức. Sự nôn nóng này chẳng phải lúc nào cũng hay, tuy vậy mình vẫn thích mình nôn nóng một chút để cái gì đẩy lên tận cùng cũng có ý nghĩa. Năm nay là một năm không bằng phẳng tuy là chẳng có gì đột phá ngoại trừ vài thứ tiếp tục gãy và vài thứ đổ vỡ được dự báo trước. Nhưng vẫn háo hức cho Tết và căng tràn cho vui đời những ngày xuân tết rộn rã bên ngoài cửa. Sẽ nhiều dự định, nhiều cảm xúc và nhiều cả những câu chuyện nho nhỏ chia sẻ với chính mình trong những ngày cận Tết. Từ xưa vẫn vậy, những ngày cận Tết luôn là những ngày rộn ràng nhất với áo mới, với bánh mứt, với những đổi khác từ những cái bé xíu. Mình sẽ chia sẻ cùng các bạn những câu chuyện nhỏ ở khắp mọi nơi để dù ở đâu bạn cũng đang có cảm giác mình đang chuẩn bị

CHUYỆN SỐ 1

Anh Thạch Chí Vinh là một người bán cháo lòng. Tôi gặp anh vào một buổi chiều cuối năm ở Siem Reap. Như một thói quen, tôi ra dấu khi muốn mua một tô cháo lòng. Và cũng như một linh cảm đặc biệt, tôi cảm ơn anh bằng tiếng Việt. Cảm giác nghe tiếng quê hương ở một nơi xa lạ là một cảm giác thú vị. Tôi nghe anh kể câu chuyện về cuộc đời mình và về lý do anh phiêu bạt sang tới vùng đất này để mưu sinh.

333593_10150493226117851_2045855650_o

Đọc tiếp “VỀ NHÀ ĂN TẾT – CHUYỆN SỐ 1”

NEPALI FACES

Nepal is like a fusion between two giant countries – India and China. So it’s obvious to have a well combination of good aspects of two great cultures. Look at the faces everywhere you go is such a great pleasure. You can see a whole culture, whole hospitality of a country. Let’s take a look at those Nepali faces that impressed me… and see the … Đọc tiếp NEPALI FACES

BUỔI TỐI CUỐI TUẦN…VÀ BẢN TÌNH CA HÁT BẰNG GIỌNG MỘC…

Hôm nay là một ngày thứ bảy khá kì lạ. Gió không thổi nhiều. Người ta ra đường có vẻ cũng không nhiều, ít nhất là trong mắt nhận xét của tôi và tôi cũng làm một việc không quen thuộc so với những ngày thứ bảy khác của mình. Tôi viết đến đây và tự hỏi liệu mẫu số chung cho những ngày thứ bảy khác đã quen thuộc của mình là gì? Ở lại văn phòng trong một trạng thái say rượu (tất nhiên là không phải trạng thái say rượu lý tính) và ngậm ngùi làm việc. Hôm nay, sau giờ tan học, tôi không vội vã tìm cái gì để nhét vào bụng và cũng không vội vã trở về cơ quan, một buổi tối thứ bảy khác lạ dần dần được vẽ ra trên một phương diện nào đó có vẻ giống với kiểu mà mình thích.  Đọc tiếp “BUỔI TỐI CUỐI TUẦN…VÀ BẢN TÌNH CA HÁT BẰNG GIỌNG MỘC…”