Bác là bạn của bố – chính xác là đồng nghiệp của bố tôi. Khi còn là một cậu bé học cấp 2 ngây ngô tôi vẫn hay sang nhà bác để học kèm cùng bạn. Bạn là một cậu bé to xác và tôn sùng chủ nghĩa hiện sinh. Thế giới của tôi và của bạn rất khác nhau, tôi hiểu và với trí óc ngây thơ lúc ấy tôi không lấy làm lạ. Có hai thứ lúc ấy tôi ghen tị với bạn là cái nhà kho đựng sách ở sau nhà bạn. Nhà bạn là một căn nhà với nhiều cửa vào và cả một khu vườn đẫm mùi cổ tích. Cổ tích ẩn hiện trong đá, trong cỏ, trong cái hồ cá bé xíu, trong cây trái xum xuê và trong một cái nhà kho kì diệu. Cái nhà kho đựng toàn là sách! Với tôi, cái nhà kho ấy là cả một thế giới. Những quyển sách văn học, khảo cứu, cả những quyển sách dạy nhạc nặng trịch những cân nặng thời gian, có lẽ là đóng cả vào một thời tuổi trẻ của chủ nhân. Tôi thích những cuốn sách cũ như vậy, vì đằng sau mỗi cuốn sách như vậy luôn là kỉ niệm. Kỉ niệm có khi nhìn thấy được bằng đôi dòng ghi ở đầu trang 3, kỷ niệm có khi là gạch chân những dòng chữ mà người ta yêu và nhớ. Kỷ niệm có khi cũng là tấm ảnh đã có lúc người ta muốn quên dù thời gian nghiệt ngã luôn bắt nhớ nên kẹp giữa những miên man là chữ nghĩa tầng tầng. Tôi hay nán lại trong cái kho sách cũ ấy để đọc sau khi học xong, vừa đọc vừa suy nghĩ về hai thứ mà mình ghen tị với bạn…

Đọc tiếp “FATHERS & SONS”