Nụ cười của người dưng…

Sáng thứ bảy, nhẹ tênh như nắng lúc bám ở ngoài khung cửa, lúc lại trốn biệt ở chỗ nào đó khuất lắm, kín lắm. Khi mà bão gió vẫn còn liên miên đây đó thì lại thấy lòng mình tự tại nhất. Ngồi tĩnh lặng, review lại những ký ức của mình về những nơi chốn đã qua. Hình như khi cuốn lịch tường càng mỏng dần thì người ta càng có xu hướng muốn được nhớ, muốn được yêu thương tràn trề hơn.

4722_86153932850_1245097_n

Đọc tiếp “Nụ cười của người dưng…”

Những ký ức trở về

Có những khoảnh khắc trở về tưởng như bằng tiềm thức của một ngày rất gần nào đó. Một mùa hè xanh trôi qua vẫn cứ ám ảnh mỗi con đường qua hàng ngày. Lạ kì lắm những đèo dốc Bình Phước, những rặng cao su, những vườn điều ngút ngàn và cảnh vật cứ thế ùa vào ta bằng tất cả các giác quan. Và cũng lạ kì lắm cái đất nơi đây, đất cứ bám chặt lấy chân người như luyến lưu, bịn rịn ngay từ ngày đầu gặp gỡ. Và người cũng không nỡ phụ tình đất nên chân trần vẫn bước đi trên bùn lầy, lội suối băng rừng.

3724_78574137850_6157925_n 

Đọc tiếp “Những ký ức trở về”

Xôn xao xuân khắp nẻo…

Ngày cách tết 16 ngày…… Mấy hôm nay thời tiết mang theo những cơn mưa lạ, giãy đạp vào trong giấc ngủ vốn đã chật hẹp. Mới hôm qua thôi, sau cuộc vui, đi ngang qua cầu thấy mưa nhẹ tát vào má. Tôi đã nhiễm trong mình cái thói lang bang hè phố, lang thang để thấy tiếng xe máy nổ giòn giã trong … Đọc tiếp Xôn xao xuân khắp nẻo…

MIỀN TÂY TA “KIU” LÀ NHỚ

Vẫn cứ ám ảnh hoài về cái đượm và thắm của sông nước miền Tây. Cái đượm và thắm của tình đất và tình người gợi nhiều hơn hai chữ Cửu Long vốn đã cho ta sự thân thương từ ngày thơ bé…

8735_143707352850_4033743_n
Lúa cuối vụ chín và thơm ngọt mùi sữa tựa hồ như cả một cánh đồng lúa là một bình nguyên của hương thơm. Tự hỏi nếu như có một mùi nước hoa mang hương lúa thì ai sẽ là người dùng đầu tiên? Sẽ là những gã hoài hương với thứ xưa cũ của đồng nội, hay kẻ sính cái mộc mạc đồng quê để khoác lên mình thứ áo khoác mộc mạc để thành kẻ sành điệu trong phút chốc. Thấy khói đốt đồng ở xa xa trong cái khoảng không gian rợn ngợp của buổi nắng ngả sang chiều là cảm giác thú vị nhất của người tình cờ đi ngang qua. Màu lúa như cổ vũ cho màu của khói để tạo thành màu mênh mang của nỗi cô tịch đâu đó. Chiều thứ bảy cuối tuần là một thứ xa xỉ cho màu của đồng quê rộn ràng hơn chút ít.

Đọc tiếp “MIỀN TÂY TA “KIU” LÀ NHỚ”

MÙA THIÊN DI

Ngày cuối tuần và những áp lực công việc cũng có lúc lên cao trào rồi cũng sẽ tạm lắng xuống. Lần đầu tiên có một ngày không quá vội vã dù đêm qua đã thức khuya để đọc sách, thấy cả những khát khao và đam mê của mình ở đó. Sẽ vẫn có gió trên đồi Normandie giữa những ồn ã của cuộc sống.Image

Đọc tiếp “MÙA THIÊN DI”

LÀO “KHÔNG VỘI VÔ

Lào là quốc gia duy nhất ở khu vực Đông Nam Á không có biển và cũng là quốc gia lạ lùng nhất ở khu vực này với mạch sống lạ lùng, chậm rãi và vô tư lự. Điều này gần như chạm đến gần như mục tiêu hầu hết của các chuyến du lịch – sự bình yên và tạm đi mệt mỏi của cuộc sống ồn ào thường nhật. Có một lý do mà quốc gia này lúc nào cũng hiền hoà và điềm tĩnh là vì nhịp sống ở đây yên ả và chậm chạp đến đáng kinh ngạc, không ai muốn to tiếng hay bon chen xô bồ – vì “chả để làm gì cả”.

IMG_7190_1

Đọc tiếp “LÀO “KHÔNG VỘI VÔ”

“NAMASTE” NEPAL

Namaste mang nghĩa là xin chào theo tiếng Nepal. Nhưng ở quốc gia này, Namaste còn mang nhiều nội hàm hơn ý nghĩa chào hỏi đơn thuần. Nó là sự thân thiện, rộng mở và chào mời lữ khách đến với nóc nhà của thế giới – xứ sở của những đỉnh cao tít tắp, của đa dạng sắc màu văn hóa và những câu chuyện huyền bí ẩn đằng sau dãy Hy Mã Lạp Sơn tráng lệ…

IMG_6239

Đọc tiếp ““NAMASTE” NEPAL”

Thư gửi mùa Vọng – 06

3089531148_9ce3efae01_o

Dear Tada của ta,

 

Giáng sinh còn cách chúng ta 15 ngày nữa. Con đã chuẩn bị những tấm thiệp giáng sinh đến đâu rồi? Hôm qua ta thấy con có lượn trong nhà sách và chọn 2 tấm thiệp giản đơn. Ta cứ thắc mắc mãi, một tấm thiệp đã được gửi đi rồi. Còn tấm còn lại dành cho ai. Ta bỗng nhớ đến một câu chuyện về tấm thiệp giáng sinh thế này.  Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng – 06”

BROTHERHOOD STORY

For my dearie bro, for old brand new brotherhood. Something never be forgotten Vậy là 3 anh em mình đã lớn nhiều rồi. Lớn nhiều đủ để biết rằng không thể nào cả 3 cùng nhau đi mãi những chương trình nhỏ, những hàng quán nho nhỏ, hay giữ mãi những kỉ niệm trong căn phòng nho nhỏ. Nhưng sẽ còn 1 tình bạn, tình … Đọc tiếp BROTHERHOOD STORY

Gió về đem nhớ

Trưa!  Trời đẹp mê mệt! Nắng rất nhẹ và những cơn gió bắt đầu thổi nhè nhẹ mơn man như những cơn gió xuân ở một thành phố lạ. Tôi luôn có những ấn tượng dịu ngọt với những cơn gió ở thành phố lạ. Nó như là người bạn thân quen để mình bấu víu khi độc hành trên những con đường. Theo đó … Đọc tiếp Gió về đem nhớ