(1)MỘT BUỔI CHIỀU THỨ BẢY KHÔNG LÃNG MẠN…

Đầu tiên tôi phải tự nói với mình như thế khi bầu trời buổi chiều thứ bảy quá trong xanh. Mùa thu cử nắng vàng dừng lại tí tách bên khung cửa sổ và gió nhẹ nhàng làm những cành lá cây đại thụ ven hồ nhảy múa reo vui hớn hở. Sẽ là một buổi chiều thu rất lãng mạn nếu như cái với tay ra cả khoảng trời thu xinh đẹp kia không bị chặn bởi một lớp cửa kính của công sở. Và tôi bị chặn lại bởi cảm xúc vui buồn của chính mình. Ngày chủ nhật là ngày mai, quá ngắn ngủi và biết đâu nhạt nhẽo không chừng! Ngày thứ bảy của tôi thì đang ngắn lại dần và nhiều khả năng sẽ tiếp tục bị triệt tiêu nếu như tiếp tục ngồi ngoảnh lưng lại với bầu trời trong xanh phiá sau. Mình nhớ một con phố chộn rộn người ở một thành phố lạ nơi có  những gương mặt khắc khổ nhưng lạc quan và mình soi mình vào đấy như một thằng ngốc đang chẳng hiểu mình cày cuốc cật lực vì cái gì? Đọc tiếp “(1)MỘT BUỔI CHIỀU THỨ BẢY KHÔNG LÃNG MẠN…”

KHÔNG AI CHỜ AI NƠI PHI CẢNG VỀ ĐÊM…

Phi cảng Mactan-Cebu là một phi cảng khá bé, nó cũng bé như hòn đảo này vậy. Có lúc tôi nghĩ rằng ở một nơi bao la và lớn rộng thì người ta mới lạc nhau. Hà Nội quá chật chội để cho hai người yêu nhau rồi tránh mặt. Hà Nội quá nóng nực và oi ả mùa hè nên những bàn tay thôi không còn nắm chặt, thôi không còn chờ đợi nhau ở bờ rào và ở nơi bờ sông lộng gió.

Đọc tiếp “KHÔNG AI CHỜ AI NƠI PHI CẢNG VỀ ĐÊM…”

NÀY TADA…HÀ NỘI NHẠT LẮM SAO?

Mình tự hỏi mình như thế khi đọc được một người em viết về cuộc sống ở thành phố này khi ra Hà Nội.  Buột miệng hỏi thằng bạn thân “thành phố này nhạt lắm hả mày?” Nó trả lời : “thì rõ!” Mình ngồi bần thần một lúc và nghĩ lại tất cả những cảm xúc mình dành cho nơi này và tránh đến … Đọc tiếp NÀY TADA…HÀ NỘI NHẠT LẮM SAO?

THẾ NÀO LÀ CON SẾP??

Chủ Nhật tuần trước, đang thả mình trên nệm nhâm nhi cà phê cùng vài người bạn, tôi đặc biệt chú ý đến câu chuyện ồn ào của mấy vị khách rất có phong cách. Họ tranh cãi kịch liệt với nhau về “con sếp” A yếu toàn thân, “con sếp” B khó thực hiện, và “con sếp” C không có gì mới. Cuối cùng, khi những âm điệu khoan thai êm đềm của thể loại world music ở Highlands chùng xuống, tôi mới bật ngửa khi có cơ hội lắng nghe trọn vẹn câu chuyện của họ, câu chuyện về “con sếp” trong quảng cáo.

• Vậy “con sếp” là con gì, hình thù ra sao, có dữ dằn không?

“Con sếp” không màu, không mùi, không ăn thịt cá nhưng có thể sống hàng thế kỷ. Trong ngành quảng cáo, “con sếp” được viết đầy đủ là concept. Bạn đồng môn của concept là idea. Concept là khái niệm hay ý niệm vô hình nhưng bạn có thể cảm nhận sức mạnh của nó khi công ty quảng cáo và đồng sự bơm vào đó một ít ngân lượng, một ít sáng tạo, một ít mưu mẹo. Từ đó suy ra “con sếp” hiện giờ của Dutch Lady là Bày Tỏ, “con sếp” cà phê Việt là Cà Phê Mạnh, “con sếp” Duy Mạnh là Sến. Hy vọng bạn đồng tình.

Đằng sau mỗi chương trình quảng cáo thành công đều là những concept mạnh, nhưng ngược lại thì chưa chắc. Có một concept mạnh chỉ là bước khởi đầu, thực hiện như thế nào cũng quan trọng không kém. Trong ngành quảng cáo, người ta không bán một mẫu thiết kế đẹp, không bán một kịch bản thơ mộng, cũng không bán một câu slogan sống mãi với thời gian. Khách hàng chỉ mua concept, vì đó là cái họ cần. Đọc tiếp “THẾ NÀO LÀ CON SẾP??”

CÁC THUẬT NGỮ CỦA SẢN XUẤT TVC

Client: Khách hàng đặt quảng cáo. Agency: Công ty thực hiện các dịch vụ quảng cáo theo đơn đặt hàng. Production House: Công ty sản xuất phim quảng cáo và các dịch vụ khác có liên quan theo đơn đặt hàng. Đôi khi client làm việc trực tiếp với Production House từ lên kịch bản đến sản xuất và hoàn thiện TVC. Đôi khi chỉ … Đọc tiếp CÁC THUẬT NGỮ CỦA SẢN XUẤT TVC