NGÀY 28 – NẮNG – GIÓ – BIỂN VÀ NINH THUẬN

Trời rất thương chúng tôi khi ngày thứ 28 của hành trình là một ngày đầy nắng, cơn áp thấp nhiệt đới làm dọc miền Nam Trung bộ âm u cả tuần lễ cuối cùng cũng chấm dứt. Chúng tôi quyết định ở lại Ninh Thuận thêm một ngày nữa để tiếp tục khám phá thêm nhiều điểm quá lý thú của nơi này. “Nắng như rang, gió như phan” câu cửa miệng của nhiều người khi đến với vùng đất đầy nắng và gió Ninh Thuận. Quanh năm khô hạn, thừa nắng, thiếu mưa là những những cung bậc thời tiết mà người dân nơi đây phải đối mặt. Tuy thế, nắng cũng là một đặc sản của xứ này, nắng làm cho da đen giòn, cho nho ngọt hơn và còn làm nên những cảnh quan rất quyến rũ như Đồi cát Nam Cương. Cách TP. Phan Rang, Tháp Chàm tầm 7km về hướng Đông Nam, men theo con đường An Thạnh chúng tôi đến với thôn Tuấn Tú của huyện Ninh Phước, đến cuối con đường mòn độc đạo, cả một vùng sa mạc cát trắng hiện ra trải dài trước mặt có lẽ là cảnh tượng hùng vĩ và ấn tượng để bắt đầu một ngày với Ninh Thuận. Một trong những điều lý thú của đồi cát Nam Cương là “sự thay đổi diện mạo” từng giờ, từng ngày. Chỉ cần một đợt gió táp mạnh vào miền cát vàng, thì những đường cong nơi triền cát lại uyển chuyển tạo nên vẻ quyến rũ và lạ lùng khác trước, trông xa như những đợt sóng nhấp nhô. Bước từng bước trên đồi cát, cảm nhận sự “dịu dàng” của những hạt cát li ti, mịn như nhung ôm ấp bàn chân, níu kéo như gọi mời, lưu luyến.

13558853_876493649122304_1872186646696230573_o13568799_876494489122220_1130782265849932811_o13575840_876493979122271_7381492308262073991_o13575913_876494432455559_5067626411933681806_o

Không phô trương, nổi bật như Đồi cát Mũi Né, cũng không nhiều lời ca ngợi ví von, so sánh như “đồi cát di động” Quảng Bình. Nam Cương khuất sâu sau những con đường mòn ẩn mình vào sâu những rặng tre, những vườn táo, giàn nho… được bao quanh bởi những ngôi làng. Bước lên những ngọn đồi cát cao, chúng tôi như được thu vào tầm ngắm trọn hết những gì đẹp nhất mà Nam Cương mang lại. Bốn hướng của Nam Cương được bao bọc bởi núi, biển, làng mạc và cánh đồng lúa, vườn cây, tạo nên một sắc thái rất riêng cho những cảm hứng bất tận. Hai kẻ lữ hành im lặng đi băng qua đồi cát để chia tay với sa mạc bé bé nơi đây. Những cồn cát sâu, những hạt cát trắng mịn li ti bám víu trong giầy có lẽ cũng khiến chúng tôi bịn rịn không nỡ rời xa.13559052_876495012455501_260298446296858755_o13559015_876495419122127_8943512970059706687_o

Ninh Thuận quá đẹp và khung cảnh hai bên đường biến đổi không ngừng khiến cả hai cứ mải mê nhìn mà không chớp mắt. Nhiều người gọi Ninh Thuận là vùng đất chẳng có gì cả, chỉ có nắng, gió và nho. Quả thật đúng như vậy khí hậu khắc nghiệt của nơi đây đã ban tặng cho vùng đất Phan Rang những vườn nho không nơi nào có được. Các cánh đồng nho trải dài có thể thấy ở dọc hai bên đường, nhìn qua thì cứ ngỡ là đã thu hoạch xong nhưng khi dừng chân đi vào một vườn nho ven đường mới biết mình đã lạc vào một thế giới cổ tích thật sự với nho trĩu quả lúc lỉu trên giàn. Ai cũng có những ước mơ “ngớ ngẩn” ngày thơ bé. Như tôi đã từng ước mơ mình bước vào một căn nhà ngay dưới giàn nho mà chỉ cần ngước mắt lên nhìn là đã thấy sướng vì các chùm nho trĩu quả ngay tầm tay với. Hai anh chị chủ nhà rất thân thiện kể cho chúng tôi nghe chuyện của trái nho, nghề trồng nho cũng trần ai lắm. Chỉ một cơn mưa bất ngờ vào vụ trái chín là như người nông dân có thể trắng tay nếu không kịp che mưa cho cây. Con đường đi vào vườn nho nhỏ, chen quanh là những giàn nho xanh lá, chính cảm giác đi giữa những vườn nho ấy mang lại cho chúng tôi cảm giác nhẹ nhàng, thư thái. Chuyến rong chơi đến xứ mà bốn mùa nắng nóng này như ngọt ngào hơn với chùm nho chín mà chị chủ nhà tặng riêng dành cho chúng tôi. Lòng hiếu khách, thơm thảo của chủ nhà, sự quyến rũ của cả vườn nho, khiến cho chúng tôi dù không phải lần đầu tiên đến đây nhưng được nhìn ngắm lại những chùm nho trong hành trình Phan Rang của mình cũng là một trải nghiệm khác, rất khác.
13580676_876495919122077_134933290897549647_o13580445_876495832455419_4342392479070751334_o13581954_876496475788688_4569389696368251028_o
Chuyến hành trình của chúng tôi xuôi về tháp Chàm – điểm phải đến khi đến với thành phố mà cái tên đã gắn với địa danh – Phan Rang Tháp Chàm. Quá giờ trưa, dưới cái nắng gay gắt, tháp Po Klong Garai hiện ra rực rỡ và đúng chất Chăm trước mắt chúng tôi. Tháp Po Klong Garai lặng yên trên ngọn đồi Trầu, phường Đô Vinh, thành phố Phan Rang – Tháp Chàm. Đây được xem là một quần thể tháp lớn tại khu vực miền Trung vẫn còn khá nguyên vẹn, bao gồm tháp Chính, tháp Lửa và tháp Cổng, là một trong những cụm tháp hùng vĩ và đẹp nhất trong những đền tháp của người Chăm còn tồn tại ở Việt Nam hiện nay. Tương truyền, ngôi tháp này được xây xuất phát từ một cuộc thi xây tháp để tránh việc binh loạn giữa vua Pôklông Garai và tướng Hakral của nước Miên. Vua Po Klong Garai xây tháp trên đồi Balhla, còn tướng Hakral xây ở vùng Balhul. Kết quả vì bên vua Pô Klong Garai hoàn thành trước, tướng Hakral thua cuộc đành rút quân về, ngọn tháp đó thuộc về nhà nước Chăm và được người dân lưu giữ cho đến tận ngày nay.
13522729_876496912455311_621794472617023717_o13528517_876497279121941_3857129347811368756_o13503007_876497409121928_8701560102550984547_o13528224_876498322455170_3274703207391192552_o13502920_876498705788465_3217904945122738195_o13502917_876499015788434_8720950286487955533_oChúng tôi bước 56 bậc thang để lên đến khu tháp Chăm và tận mắt chứng kiến một quần thể công trình điêu khắc, xây dựng có một không hai của người Chăm xưa. Xuýt xoa vì ấn tượng, vì đẹp và thán phục vì chắc chắn phải rất tài hoa và tinh tế cũng như kiên nhẫn để người Chăm tạo nên một tuyệt phẩm bền bỉ theo thời gian đến vậy. Ở trên cao, từ tháp Chàm nhìn xuống, với quang cảnh thoáng đãng, nhiều cây xanh trên đồi có cảm giác như thế giới xa xưa đang quay trở lại cùng làn điệu Chăm ư hừ giữa các đồi tháp vang vọng.
13522892_876500599121609_6010843540060986281_o13558750_876500619121607_7564285882899971995_o13580411_876501002454902_3716317901591491301_o
Chúng tôi lại soạn đồ để tiếp tục hành trình của mình về phía biển của Ninh Thuận. Đoạn đường từ Phan Rang về vịnh Vĩnh Hy đẹp say lòng với các khúc uốn lượn quanh bờ biển diễm lệ. Cuộc sống thường nhật của người dân ở làng chài luôn làm chúng tôi thổn thức và ngay lập tức phải dừng lại để ngắm nhìn và lắng nghe các câu chuyện thật thà như muối biển. Từ thành phố Phan Rang chúng tôi đi theo tuyến đường biển Ninh Chữ đến cầu Tri Thủy, rẽ phải và men theo tỉnh lộ 702 về phía Đông Bắc Ninh Thuận. Đoạn đường này đẹp tựa như một bối cảnh của phim miền viễn Tây khi xe của ta bon bon giữa hai bên sa mạc và núi đồi. Hang Rái hiện ra khi cách Vĩnh Hy tầm 5km và hiện ra rất diệu kỳ. Men theo những bờ đá, hang đá, chúng tôi thấy mình đang ngay cạnh bên biển, cạnh bên thiên nhiên. Danny say mê với biển mặc cho sóng đánh ướt sũng người. Hoàng hôn dần lặn trên biển, cả khung cảnh của đá, biển và sóng cùng lúc đánh úp tâm trí của chúng tôi. Chỉ biết im lặng và ngắm nhìn. Ngắm hình ảnh đầy vẻ ma mị, kỳ bí của rêu và sóng hòa quyện ở Hang Rái, chúng tôi không ngớt trầm trồ trước tuyệt tác của thiên nhiên. Các mảng rêu mọc đầy trên san hô hiện ra dưới làn nước trong vắt, nhìn từ xa như những tảng ngọc xanh khổng lồ vô cùng độc đáo.13528166_876503322454670_3548041804964006889_o13559127_876502732454729_2022795864290243244_o13575855_876503205788015_4978137836633202726_o13558950_876502132454789_8372121317534379873_o13558905_876503199121349_3620282114047539057_o13528494_876505395787796_1574145887761385189_o13528202_876502489121420_4363662731839782669_o13502820_876503142454688_2129209259415891977_o13522826_876502485788087_1184888207874173677_o

Hẹn hang Rái sáng sớm bình minh hôm sau, chúng tôi chắc chắn sẽ quay trở lại.
Text by Tada Le
Photos by Doan Tuan
Nhật ký Việt Nam! Việt Nam!
Ngày 28 29.06.2016
Phan Rang – Vĩnh Hy
Tổng chiều dài: 80 km

 

Bình luận về bài viết này