Thủ đô vào mùa Noel

Tháng 12, tháng của những cơn gió se lạnh, của những buổi chiều tà lấp lánh ánh đèn, và những bữa tiệc rộn ràng. Khi Hà Nội khoác lên mình chiếc áo mùa đông, thành phố trở nên sống động hơn trong không khí đón chờ một mùa Giáng sinh an lành. Giáng sinh – một ngày lễ không chỉ dành riêng cho đồng bào Công giáo, mà đã trở thành ngày hội chung của tất cả mọi người dân, không phân biệt tôn giáo, văn hóa hay lứa tuổi. Và tôi, như bao lần khác, lại lang thang giữa những con phố Hà Nội, để cảm nhận vẻ đẹp của mùa lễ hội này từ một góc nhìn khác. Đọc tiếp Thủ đô vào mùa Noel

MÙA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ HỒI SINH

Giáng sinh năm nay không ấm như mọi năm.

Suy tưởng của ta cũng thế. Cũng có thể những chú tuần lộc đi nhanh hơn tốc độ ánh sáng và những di chuyển làm cho ta cảm thấy không có nhiều thời gian mà lạnh…
Một năm trôi qua nhanh thật. Có những khoảnh khắc quá ngắn. Ngắn như thể tóc của những cô em gái của ta ở Bình Triệu trong một trào lưu chung năm nào vậy. Và có những nỗi nhớ lại quá dài. Dài như một thiên nằm mộng không thể thoát ra khi người ta bí bách. Giáng sinh mỗi năm đến đều sẽ thật lạ. Lạ vì như năm nay Diamond trang trí ảm đạm hơn. Lạ vì những món quà không tên gửi đến. Lạ vì ta đã quá lớn để tự nuông chiều mình với những mơ ước trẻ con và chủ nghĩa hiện sinh không tên gọi.

Lại là mùa qua.

15167_190595632850_6733549_n Đọc tiếp “MÙA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ HỒI SINH”

Thư gửi mùa Vọng – 03

snow-is-everywhere-wallpapers_16483_1440x900Dear Tada,

Còn 20 ngày là tới giáng sinh rồi. Nhanh thật cháu nhỉ? Sáng nay ông ngồi chuẩn bị những món quà cho trẻ con khắp nơi và tự hỏi mình: “Giáng sinh có màu đặc trưng là xanh lá cây, đỏ, xanh dương, trắng và cả hồng cả tím nữa. Đôi khi ông không biết màu sắc nào mới chính xác là màu sắc của giáng sinh vì ông thấy màu nào cũng đẹp cả.  Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng – 03”

ĐỊNH MỨC KHUÂY KHỎA

69435_10151194824582851_1723677760_n

Cuối tháng! Lại là cuối tháng! Không có gì ấn tượng! Nhưng là tháng cuối năm thì mọi thứ lại khác. Một cơ quan làm cho nhân viên la làng khi áp khung định mức. Họ đã quen với mức khoán trắng thời gian và định mức là một thứ không làm cho họ cảm thấy ổn. Nhưng sau vài tháng, mọi thứ đã im ắng trở lại. Người không thấy ổn đi tìm cách để làm cho nó ổn như một sự điều chỉnh tất yếu.

Đọc tiếp “ĐỊNH MỨC KHUÂY KHỎA”