ÁM ẢNH CẢM XÚC SÂN GA

Cả thiên hạ đang kêu gào vì nóng. Cái oi ả của ngày, của mùa làm người ta thấy mất hết sự lãng mạn. Người ta âu lo nhiều hơn. Ít vui vẻ hơn. Dễ cáu bẳn hơn. Giá mà cứ là mùa thu có phải hay hơn không. Những âu lo trôi tuột đi khi trời vàng nắng, trời có gió xanh và cảm giác thư thái khi nghĩ rằng đang có cốm tươi, sen nở cuối mùa và sấu bắt đầu chín vàng ngoài ngõ.

Hà Nội mùa thu có vẻ lạ lắm, lạ đến mức thấy nỗi luyến nhớ bắt đầu dai dẳng dần theo những con phố rất dài và ngược gió. Muốn ôm một ai đó bất kỳ gặp trên phố. Muốn hôn một nụ hôn ở sân ga, nơi mà những cuộc tiễn đưa, gặp gỡ đang rộn ràng thì những gì gắn chặt vào với nhau thật thiêng liêng và ý nghĩa.

railway_by_alivx-d3heouj

 

Đọc tiếp “ÁM ẢNH CẢM XÚC SÂN GA”

XE ĐẠP CỦA MẸ

Chiều thứ bảy…khi một ngày dần khép lại…cảm giác rất lạ…không hẳn là trống rỗng, không hẳn là háo hức. Đơn giản chỉ là mong cái gọi là ngày mai…dù là ngày mai cũng chẳng biết có màu gì.

168299_501790097850_7910389_n

Đọc tiếp “XE ĐẠP CỦA MẸ”

Hà về….vẫn như ngày xưa

Hà Trần trong tôi vẫn như ngày xưa. Vẫn ngẫu hứng, vẫn phiêu diêu như một khúc du ca đồng nội. Vẫn êm đềm và đằm thắm như một thiếu nữ Hà Thành tuổi tròn trăng; hiểu và cảm âm nhạc bằng những rung cảm say mê đầu đời.

Ngày đó tôi đã từng say mê với những “dòng sông mùa thu”, “phố nghèo” và rất nhiều những tự truyện bằng âm nhạc của chú Trần Tiến. Thú thật lúc đầu trong tôi những giai điệu đó đơn thuần chỉ gợi trong tôi những cảm giác là lạ. Thế thôi! Mãi về sau, khi đã trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn tôi mới định hình rõ ràng hơn cái cảm xúc ngày đó. Đó chính là sợi dây đồng cảm vô hình bằng âm nhạc…

CÓ GIÓ Ở ĐỒI NORMANDIE

Một email từ một địa chỉ xa. Tự nhiên nhớ lại những dòng viết của chính mình. Những dòng viết không cú pháp, không câu nệ, chỉ đơn giản là tuôn trào của một chuyến đi, một bước ngoặt trong chuyến hành trình của chính mình…

…..

Có gió trên những ngọn đồi vùng Normandie. Cái nắng là lạ của vùng đất này làm cho tất cả các giác quan của tôi được đánh thức. Lang thang, tản mạn, nhìn từng tia nắng trôi qua kẽ tay… vậy là tôi đã có mặt ở cái vùng đất lạ này được 1 tuần. Cái xứ sở hoa lệ này đón tôi theo cái kiểu của người Âu châu hay nhìn dân tộc tóc đen da vàng vậy. Một nửa xa lạ, một nửa thiện cảm. Có lẽ cái thiện cảm họ dành cho dân tộc Nhật Bản, còn xa lạ họ dành cho những người của xứ Đông Dương. Chẳng có cách nào khác ngoài cười thầm, nói tóm lại người ở đâu cũng “trông mặt bắt hình dong” như người Việt mình. Cả một tuần căng thẳng cùng công việc, cùng bộn bề những chồng giấy tờ ngồn ngộn của chuyến đi với hằm bà lằng rắc rối không tên. Tất cả cuối cùng cũng trôi qua, vì ở đây người ta ý thức cái ngày cuối tuần rõ ràng hơn. Rõ ràng hơn là bởi cuối tuần là thời gian thư giãn, là khoảng thời gian giải trí ngắm nhìn mây trời.

5537132829_dc77980764_o Đọc tiếp “CÓ GIÓ Ở ĐỒI NORMANDIE”

TẠ ƠN NHỮNG LẦN ĐAU

Những ngày này, hay đong đếm lại thời gian một cách vô thức – hoàn toàn vô thức. Và nhân việc đong đến thời gian thành ra cũng đong đếm cả những sự kiện đã từng xảy ra trong đời. Một trong số đó là những đau đớn. Đau đớn theo nghĩa đen!

2982133244_7e5258058a_b

 

Đọc tiếp “TẠ ƠN NHỮNG LẦN ĐAU”

Thư gửi mùa Vọng – 03

snow-is-everywhere-wallpapers_16483_1440x900Dear Tada,

Còn 20 ngày là tới giáng sinh rồi. Nhanh thật cháu nhỉ? Sáng nay ông ngồi chuẩn bị những món quà cho trẻ con khắp nơi và tự hỏi mình: “Giáng sinh có màu đặc trưng là xanh lá cây, đỏ, xanh dương, trắng và cả hồng cả tím nữa. Đôi khi ông không biết màu sắc nào mới chính xác là màu sắc của giáng sinh vì ông thấy màu nào cũng đẹp cả.  Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng – 03”

Thư gửi mùa Vọng – 02

waiting-for-santa-wallpapers_31827_1440x900

Tada yêu quý của ta,

Hôm nay là Chúa Nhật và hẳn là những lớp học của ngày Chuá Nhật đã mang đến cho con nhiều những dự cảm đầy thú vị. Hôm qua cũng là ngày nhiều cảm xúc phải không, ta đã đọc những câu chuyện viết cho bà của con. Mùa đông lạnh nhưng những tia nắng dù yếu ớt của mùa đông cũng đủ mạnh để sưởi ấm những con tim hay những tình cảm mà mình thờ ơ đúng không con. Hãy dành mùa này cho những yêu thương và nó sẽ làm cho con đủ ấm áp ít nhất là trong tuần sau khi ta thấy dự báo là sẽ xuống đến 14 độ. Con nên dùng khẩu trang- ta biết là con không thích nhưng chí ít nó sẽ giúp cho xoang không bị lạnh con nhé. Đọc tiếp “Thư gửi mùa Vọng – 02”

BROTHERHOOD STORY

For my dearie bro, for old brand new brotherhood. Something never be forgotten Vậy là 3 anh em mình đã lớn nhiều rồi. Lớn nhiều đủ để biết rằng không thể nào cả 3 cùng nhau đi mãi những chương trình nhỏ, những hàng quán nho nhỏ, hay giữ mãi những kỉ niệm trong căn phòng nho nhỏ. Nhưng sẽ còn 1 tình bạn, tình … Đọc tiếp BROTHERHOOD STORY