Rút phích cắm, hít một hơi: Hai ngày giữa rừng Tà Năng – Phan Dũng

Có những ngày ta chỉ muốn rút phích cắm khỏi cuộc sống, bỏ lại thông báo và deadline. Trekking Tà Năng – Phan Dũng là hành trình ngắt kết nối, hít thở cùng núi rừng, gặp gỡ con người, và tìm lại nhịp thở chậm rãi trong chính mình. Đọc tiếp Rút phích cắm, hít một hơi: Hai ngày giữa rừng Tà Năng – Phan Dũng

Đi cùng Trâm mèo về phía mưa núi Quảng Nam

Trâm mèo là một cô bạn đặc biệt. Chúng tôi quen nhau từ lúc còn làm chung ở Cốc Cốc. Nhưng đó là một đoạn thời gian rất rất ngắn, và ở đó hai đứa cũng không chơi với nhau vì Trâm làm buổi sáng còn mình thì toàn làm ban đêm. Bọn mình có những cross-over từ những câu chuyện về hành trình làm … Đọc tiếp Đi cùng Trâm mèo về phía mưa núi Quảng Nam

Theo chân Hàm Hương trốn đời ra biển

Đà Nẵng là một thành phố biển hiền hòa, và với mình, nơi đây luôn gắn liền với những kỷ niệm dịu ngọt. Mỗi lần đến đây, mình đều thấy mình mỉm cười nhiều hơn, dễ vui hơn. Người ta dễ có cảm tình với thành phố này khi nhịp sống, khung cảnh, và tất nhiên là con người – mọi thứ đều rất “chill”. Và … Đọc tiếp Theo chân Hàm Hương trốn đời ra biển

Tạm biệt Huế bằng một bữa sáng, chào Việt Nam qua ô cửa toa tàu”

Đúng như dự đoán từ đêm trước, mình thức dậy cùng những tia nắng sớm đầu tiên của ngày mùa hạ, khi cả cái dorm được phủ ánh sáng qua chất liệu đặc biệt của vách tường. Nếu từng trải qua cuộc sống tập thể, bạn sẽ hiểu cái cảm giác buổi sáng nhìn mọi thứ và nhìn người bạn cùng phòng bằng đôi mắt … Đọc tiếp Tạm biệt Huế bằng một bữa sáng, chào Việt Nam qua ô cửa toa tàu”

Chiều chuộng một đứa trẻ cũ nhân ngày 1.6 

Tối Chủ nhật, ngày Quốc tế Thiếu nhi, mình ngồi viết những dòng này từ Đà Bắc – một góc hoang sơ của Hòa Bình, nơi núi gặp suối và sự yên lặng có tiếng nói riêng. Hôm nay là ngày 1 tháng 6. Một ngày vốn dành cho trẻ con. Nhưng cũng là một ngày mà mình quyết định dành tặng cho đứa trẻ … Đọc tiếp Chiều chuộng một đứa trẻ cũ nhân ngày 1.6 

Một Đêm Ở Quy Nhơn – Khi Thành Phố Cũng Cô Đơn Như Mình

Chủ nhật. Đám cưới xong, bạn bè rã đám. Mình quay lại Quy Nhơn – một mình. Không lịch trình, không deadline, không ai gọi điện nhắc về những thứ cần làm. Chỉ có mình và một thành phố biển đang lặng lẽ thở. Đêm nay, không có những bữa tiệc ồn ào, không có những cái bắt tay xã giao. Chỉ có một người đi lang thang … Đọc tiếp Một Đêm Ở Quy Nhơn – Khi Thành Phố Cũng Cô Đơn Như Mình

Fulbright Alumbus – A bus crossing Vietnam to meet & greet the Fulbrighter

One of my most memorable journeys in the last days of 2022 was the Fulbright Alumbus. To commemorate the 30th anniversary of the Fulbright program in Vietnam, I decided to organize an unlimited adventure, taking myself and young companions across the country to connect with the Fulbright community and gain a deeper understanding of the values behind this prestigious scholarship. The young individuals accompanying me … Đọc tiếp Fulbright Alumbus – A bus crossing Vietnam to meet & greet the Fulbrighter

IPC JOURNAL – DAY 66 – NGÀY DIỄN RA ASIAN CULTURAL EVENING

Mọi thứ diễn ra trôi chảy và suôn sẻ ngoài sự tưởng tượng của tôi. Tuy là rất chóng vánh và gọn gàng nhưng tôi tin chắc là những lời khen mà chúng tôi nhận được là không hề có cánh. Chúng tôi ít nhất đã tạo ra được một tinh thần Á Đông lạc quan, vui vẻ, và cả huyền bí nữa trong suốt buổi biểu diễn. Đủ vui chơi, ẩm thực, giải trí, văn hoá với chiều sâu. Chúng tôi kết thúc buổi diễn, và tôi may mắn góp mặt một chút ở phần cuối lên chào tạm biệt khán giả. Và như tôi đã nói cùng với mọi người – tinh thần Á Đông luôn là thứ làm cho chúng tôi tự hào. Và cho dù không ai ghi hình lại buổi diễn nhưng chắc chắn rằng những gì đã diễn ra sẽ khắc vào tim, ghi vào óc và được đặt trang trọng trong ngăn kéo cuộc đời của mỗi người. Vĩnh viễn không bao giờ bị lãng quên.  Đọc tiếp IPC JOURNAL – DAY 66 – NGÀY DIỄN RA ASIAN CULTURAL EVENING