Nghệ thuật kể chuyện như Steve Jobs

Ngày 9 tháng 1 năm 2007, trong khán phòng Moscone West ở San Francisco, một người đàn ông mặc áo len đen cổ lọ và quần jeans xanh bước lên sàn diễn. Chỉ với một câu nói: “This is a day I’ve been looking forward to for two and a half years” (Đây là ngày tôi đã mong chờ suốt hai năm rưỡi), ông đã khiến cả thế giới nín thở. Không phải vì chiếc điện thoại ông sắp giới thiệu, mà vì cách ông kể câu chuyện về nó.

Steve Jobs không phải là kỹ sư giỏi nhất, không phải lập trình viên xuất sắc nhất. Nhưng ông là một trong những storyteller (người kể chuyện) vĩ đại nhất trong lịch sử kinh doanh. Và buổi ra mắt iPhone 2007 chính là minh chứng rõ nét nhất cho tài năng này.

1. Người Kể Chuyện Quyền Lực Nhất Thế Giới

Năm 1994, trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Rolling Stone, Steve Jobs đã nói một câu đáng nhớ: “The most powerful person in the world is the storyteller. They set the vision, values and agenda of an entire generation that is to come” (Người quyền lực nhất trên thế giới chính là người kể chuyện. Bởi họ là người định hình tầm nhìn, giá trị và chương trình nghị sự cho cả một thế hệ tương lai).

Từ thời sinh viên đại học Reed College – nơi Jobs theo học lớp thư pháp (calligraphy) sau khi bỏ học chính thức – ông đã hiểu được sức mạnh của thiết kế và giao tiếp. Khóa học thư pháp này sau này ảnh hưởng sâu sắc đến triết lý thiết kế của Apple, nơi mỗi chi tiết đều phải kể một câu chuyện.

Nhưng Jobs không phải lúc nào cũng là một diễn giả tài ba. Những năm đầu thập niên 1980, các bài thuyết trình của ông còn khá khô khan, đầy thuật ngữ kỹ thuật. Phải đến sau khi rời Apple năm 1985 và trải qua 12 năm “lưu vong” tại NeXT và Pixar, Jobs mới thực sự trở thành bậc thầy kể chuyện.

Tại Pixar, ông học được cấu trúc kể chuyện từ những nhà làm phim hàng đầu. John Lasseter và đội ngũ Pixar dạy Jobs về “three-act structure” (cấu trúc ba hồi) – một kỹ thuật kịch bản phim kinh điển, về cách xây dựng nhân vật, tạo conflict (xung đột, mâu thuẫn) và giải quyết nó một cách thỏa mãn cảm xúc. Đây chính là nền tảng ông sau này áp dụng vào mọi buổi keynote (bài thuyết trình chính, bài phát biểu trọng tâm).

2. Giải Phẫu Một Kiệt Tác: iPhone Keynote 2007

Nghệ Thuật Mở Đầu: Tạo Kỳ Vọng Từ Giây Đầu Tiên

Trong 40 giây đầu tiên của keynote, Jobs đã làm ba việc thiên tài:

Thứ nhất, ông tạo anticipation (sự chờ đợi, mong ngóng): “Đây là ngày tôi đã mong chờ suốt hai năm rưỡi.” Não người nghe tự động phản ứng: nếu Steve Jobs – người đã tạo ra Macintosh và iPod – phải đợi 2.5 năm, thì đây chắc chắn là điều gì đó phi thường.

Thứ hai, ông xây dựng credibility (uy tín, độ tin cậy) bằng lịch sử: “In 1984, we introduced the Macintosh. It didn’t just change Apple, it changed the whole computer industry. In 2001, we introduced the first iPod. And it didn’t just change the way we all listen to music, it changed the entire music industry” (Năm 1984, chúng tôi giới thiệu Macintosh. Nó không chỉ thay đổi Apple, mà thay đổi toàn bộ ngành công nghiệp máy tính. Năm 2001, chúng tôi giới thiệu iPod đầu tiên. Nó không chỉ thay đổi cách chúng ta nghe nhạc, mà thay đổi cả ngành công nghiệp âm nhạc).

Jobs không nói “chúng tôi làm sản phẩm tốt”. Ông nói “chúng tôi đã thay đổi cả ngành công nghiệp – hai lần.” Đây là ethos (uy tín đạo đức trong tu từ học) – xây dựng uy tín qua bằng chứng cụ thể.

Thứ ba, ông set expectation (đặt kỳ vọng) cực cao“Revolutionary product that changes everything” (Sản phẩm cách mạng thay đổi mọi thứ). Từ “revolutionary” (cách mạng) – không phải “better” (tốt hơn), không phải “more convenient” (tiện lợi hơn). Đây là chiến lược nghịch lý: khi bạn đặt kỳ vọng cao, người nghe tập trung hơn vì họ muốn xem bạn có làm được không.

Cú Twist Kinh Điển: Rule of Three

Phần kinh điển nhất của keynote chính là cú twist (cú xoắn, cú bất ngờ) về ba sản phẩm:

“Today, we’re introducing three revolutionary products of this class. The first one is a widescreen iPod with touch controls. The second is a revolutionary mobile phone. And the third is a breakthrough Internet communications device. So, three things: a widescreen iPod with touch controls; a revolutionary mobile phone; and a breakthrough Internet communications device. An iPod, a phone, and an Internet communicator. An iPod, a phone… are you getting it? These are not three separate devices. This is one device. And we are calling it iPhone.”

(Hôm nay chúng tôi giới thiệu ba sản phẩm cách mạng thuộc đẳng cấp này. Thứ nhất là iPod màn hình rộng với điều khiển cảm ứng. Thứ hai là một chiếc điện thoại di động cách mạng. Và thứ ba là một thiết bị truyền thông Internet đột phá. Vậy là ba thứ: iPod màn hình rộng với điều khiển cảm ứng; điện thoại di động cách mạng; và thiết bị truyền thông Internet đột phá. Một iPod, một điện thoại, một thiết bị Internet. Một iPod, một điện thoại… các bạn hiểu chưa? Đây không phải ba thiết bị riêng biệt. Đây là MỘT thiết bị. Và chúng tôi gọi nó là iPhone.)

Đây là “Rule of Three” (quy tắc số ba) – một nguyên tắc trong rhetoric (tu từ học, nghệ thuật hùng biện). Não người đặc biệt nhạy cảm với pattern (khuôn mẫu) gồm ba phần tử: một thì quá ít, hai chưa tạo được nhịp điệu, ba vừa đủ để não nhận ra pattern và sẵn sàng cho twist. Jobs lặp lại ba lần, mỗi lần càng ngắn gọn hơn, tạo hiệu ứng crescendo (cao trào dần). Và khi reveal (tiết lộ) “This is one device” (Đây là một thiết bị), khán phòng phát cuồng.

Carmine Gallo, tác giả cuốn “The Presentation Secrets of Steve Jobs” (Bí mật thuyết trình của Steve Jobs), tiết lộ Jobs đã tập duyệt đoạn này hàng chục lần để timing (thời điểm) chính xác đến từng giây.

Giới Thiệu Villain: Sự Phức Tạp

Mọi câu chuyện hay đều cần một villain (phản diện, kẻ thư). Và Jobs hiểu điều này sâu sắc. Trong keynote iPhone, villain không phải Nokia, không phải BlackBerry, mà là “complexity” (sự phức tạp).

Ông chiếu hình ảnh các smartphone thời đó – Motorola Q, BlackBerry, Palm Treo – những chiếc máy đầy nút bấm nhựa. Rồi ông nói với giọng điệu understatement (nói nhẹ, nói giảm): “They’re not so smart, and they’re not so easy to use”(Chúng không thông minh lắm, và cũng không dễ sử dụng lắm).

Jobs không dùng từ “terrible” (tồi tệ) hay “awful” (kinh khủng). Ông chọn cách nói nhẹ nhàng nhưng hiệu quả. Đây là nghệ thuật rhetoric: khi bạn không tấn công quá mạnh, người nghe tin bạn hơn.

Sau đó, ông vẽ một biểu đồ 2×2 kinh điển: trục ngang là “easy to use” (dễ sử dụng), trục dọc là “smart” (thông minh). Điện thoại thường ở góc dưới trái. Smartphone ở giữa nhưng khó dùng. Và iPhone? Ở góc trên phải – vừa thông minh vừa dễ dùng. Đây là visual storytelling (kể chuyện bằng hình ảnh) – một kỹ năng Jobs học được từ Pixar.

Show, Don’t Tell: Demo Như Phép Màu

Jobs nói: “We’re going to use a pointing device that we’re all born with. We’re born with ten of them. We’re going to use our fingers” (Chúng ta sẽ dùng một thiết bị chỉ trỏ mà ai cũng sinh ra đã có. Chúng ta có tận mười cái. Chúng ta sẽ dùng ngón tay).

Thay vì nói thẳng “multi-touch” (cảm ứng đa điểm), ông dẫn dắt để người nghe tự khám phá. Và khi reveal, nó vừa obvious (hiển nhiên) vừa brilliant (xuất sắc). Đây là “show don’t tell” (cho thấy, đừng kể) – nguyên tắc vàng trong viết kịch bản.

Rồi ông thêm một câu hài hước: “And boy, have we patented it” (Và xin nói với các bạn, chúng tôi đã đăng ký bản quyền rồi đấy). Cả khán phòng cười. Nghiên cứu cho thấy trong 80 phút keynote, Jobs khiến khán giả cười 51 lần. Humor (sự hài hước) không chỉ giải trí – nó giảm căng thẳng nhận thức, tạo kết nối cảm xúc, và khiến thông điệp dễ nhớ hơn.

Apple CEO Steve Jobs introduces a new online music service along with the new IPOD players and IMusic software. (Photo by Kim Kulish/Corbis via Getty Images)

3. Bí Mật Đằng Sau Sự Chuẩn Bị

Nhiều người nghĩ Jobs là thiên tài ứng tác. Sự thật hoàn toàn ngược lại.

Theo Ken Segall – cựu giám đốc sáng tạo làm việc trực tiếp với Jobs, ông dành hàng trăm giờ chuẩn bị cho mỗi keynote lớn. Với iPhone 2007, Jobs bắt đầu rehearsal (tập duyệt) từ 3 tháng trước sự kiện. Mỗi slide (trang trình chiếu), mỗi từ, mỗi cử chỉ tay đều được tính toán.

Đội ngũ kỹ thuật phải chuẩn bị dự phòng cho mọi tình huống. Sự thật là trong keynote 2007, iPhone demo trên sân khấu chưa phải sản phẩm hoàn thiện – nó dễ bị crash (treo, hỏng) nếu thao tác sai thứ tự. Jobs phải học thuộc lòng từng bước demo, theo đúng trình tự, không được sai một ly.

Nhưng điều làm nên sự khác biệt không phải preparation (sự chuẩn bị), mà là obsession (nỗi ám ảnh, sự chú tâm cực độ) với chi tiết. Jobs từng yêu cầu thiết kế lại một slide 10 lần chỉ vì font chữ chưa đủ “clean” (sạch sẽ, gọn gàng). Ông tin rằng “Design is not just what it looks like – design is how it works” (Thiết kế không chỉ là vẻ bề ngoài – thiết kế là cách nó hoạt động). Và điều này áp dụng cho cả bài thuyết trình.

4. Ba Nguyên Tắc Kể Chuyện Của Jobs Bạn Có Thể Áp Dụng Ngay

Nguyên Tắc 1: Three-Part Setup & Twist (Dựng cảnh ba phần & Cú xoắn)

Công thức: Đưa ra ba yếu tố (có vẻ riêng biệt) → Lặp lại để tạo pattern → Twist: Ba yếu tố = một thứ duy nhất.

Cách áp dụng: Nếu bạn pitch (chào bán ý tưởng) startup giáo dục, thay vì nói “chúng tôi là nền tảng học online”, hãy thử: “Chúng tôi tạo ra một thư viện bài giảng chất lượng cao. Chúng tôi tạo ra một cộng đồng mentor. Chúng tôi tạo ra công cụ theo dõi tiến độ. Ba thứ này? Không – đây là một hệ sinh thái phát triển sự nghiệp.”

Nguyên Tắc 2: Villain Before Hero (Phản diện trước anh hùng)

Công thức: Giới thiệu vấn đề trước giải pháp. Dùng contrast (tương phản) để làm nổi bật.

Cách áp dụng: Thay vì nhảy thẳng vào giải pháp, hãy “paint the pain” (vẽ nên nỗi đau) của khách hàng. “Sinh viên Việt Nam học tiếng Anh trung bình 7 năm nhưng vẫn không tự tin giao tiếp. Họ thử các app học từ vựng, nhưng thiếu context (ngữ cảnh) thực tế. Vấn đề thực sự? Chúng ta học ‘English’ (tiếng Anh), không phải ‘how to communicate’ (cách giao tiếp).”

Nguyên Tắc 3: Show, Don’t Tell + Humanize (Cho thấy, đừng kể + Nhân hóa)

Công thức: Demo thật + Thêm chi tiết con người (tên, cảm xúc, giai thoại) + Dùng humor và imperfection (sự không hoàn hảo).

Cách áp dụng: Đừng nói “app tiện lợi”. Hãy mở app, click, show từng bước. Và kể: “Hôm qua, bạn Minh – sinh viên năm 2 – lần đầu tự tin order cà phê bằng tiếng Anh. Bạn ấy nói: ‘Em không nghĩ 2 tuần luyện lại giúp em nhiều thế.'”

5. Di Sản Của Một Storyteller

Steve Jobs qua đời ngày 5 tháng 10 năm 2011, chỉ 4 năm sau keynote iPhone. Nhưng ảnh hưởng của ông với nghệ thuật kể chuyện trong kinh doanh vẫn còn mãi.

Hôm nay, mọi buổi ra mắt sản phẩm công nghệ – từ Samsung đến Google – đều mang dấu ấn Jobs: slides tối giản, demo trực tiếp, three-act structure, sử dụng emotion (cảm xúc) thay vì specs (thông số kỹ thuật).

Nhưng có lẽ di sản lớn nhất của Jobs không phải công thức hay kỹ thuật. Đó là mindset (tư duy): Storytelling không phải về việc bạn có sản phẩm tốt nhất. Đó là về việc khiến người ta cảm nhận điều gì đó với sản phẩm của bạn.

Jobs không phát minh ra smartphone. Ông chỉ kể câu chuyện về smartphone theo cách khiến bạn muốn sở hữu nó. Và đó là điều mỗi người chúng ta đều có thể học.


Và hãy nhớ: Câu chuyện tốt nhất bạn có thể kể chính là câu chuyện của bạn. Không cần sân khấu Moscone West. Không cần sản phẩm cách mạng. Chỉ cần bạn, giọng nói của bạn, và sự chân thành khi kể về điều bạn tin tưởng. Như Jobs từng nói: “The most powerful person in the world is the storyteller” (Người quyền lực nhất thế giới chính là người kể chuyện). Và người đó có thể là bạn.

Bình luận về bài viết này