NGÀY CUỐI CÙNG HÀNH TRÌNH VIỆT NAM VIỆT NAM

VỀ VŨNG TÀU BIỂN HÁT
Không đâu bằng nhà! Chúng tôi luôn tự nói với mình như vậy trong suốt chuyến đi. Nhà là nơi bình yên khi nghĩ về, là nơi che chở mỗi khi mình trĩu nặng. Chúng tôi bắt đầu hành trình từ mái nhà Hải Phòng và kết thúc hành trình bằng nhà ở Vũng Tàu. Hai thành phố biển cách xa nhau ngàn km nhưng đều chung nhau những yên bình và tĩnh lặng. Nó khiến cho đầu như bớt nặng, ngày nhẹ nhàng hơn và những lo âu như không còn tồn tại nữa.13708151_890971207674548_940478123407194218_o13698255_890971421007860_8103690670069669340_o13738320_890971477674521_255638897930176884_o
Vũng Tàu là một thành phố rất nhiều gió. Gió không bao giờ ngững thổi ở thành phố này. Chúng tôi chạy vòng quanh những con đường nhỏ và yên ả của Vũng Tàu dưới những tia nắng nhỏ giọt sóng sánh trên đường, trên lá, trên vai, trên giỏ xe. Cái thứ nắng đượm vàng khi ngày sắp tắt tựa hồ như thứ mật ong quyện và sánh vào cái xôn xao của biển, của gió. Xứ này kì lạ lắm, ngay giữa cái xôn xao của gió tứ bề thổi vào cái bán đảo lồng lộng này thì người ta vẫn có cảm giác bình yên, bình yên cái kiểu của lúc nào ta cũng có cảm giác như nhịp thời gian ở đây trôi chậm đi một nửa so nhịp bình thường. Biển vừa dịu dàng vừa ồn ã như muốn dọa nạt người ta, kiểu doạ yêu mà người lớn hay hù doạ trẻ con khi không ngoan. Và có lẽ biết tỏng là hù doạ cho vui như vậy nên Bãi trước, bãi sau, bãi Dâu, bãi Dứa lúc nào cũng đông nghịt người. Ra đây để tắm, để ngắm,để cảm vị mặn mòi của biển. Sẵn nói về các bãi tắm, rất ít du khách biết Vũng Tàu có bao nhiêu bãi tắm, đa số chỉ nhớ đến 2 địa danh Bãi Trước và Bãi Sau. Chỉ có dân bản địa mới hiểu rõ và chỉ ra được rất nhiều bãi biển với tên gọi rất dễ thương và có nét riêng biệt hẳn hoi. Bãi Trước ở vị trí trung tâm thành phố nên chắc vì thế người ta gọi là bãi Trước để thấy được vị trí mặt tiền của nó. Đã có bãi trước thì hẳn phải có bãi sau như kiểu có trai thì phải có gái vậy. Khỏi nói nhiều vì Bãi Sau như linh hồn của Vũng Tàu, không có bãi sau – vũng tàu sẽ mất 80% lượng khách du lịch hằng năm. Với địa thế dẻ cát dài và thoai thoải, sóng không lớn, Bãi Sau hầu như là nơi tắm biển chính của cả thành phố. Các khách sạn, resort tập trung đông đúc nơi đây để phục vụ nhu cầu tắm biển của người tham quan. Bãi Sau dài gần 10km còn chia ra nhiều bãi tắm nhỏ như bãi Thùy Vân, Thùy Dương, bãi Biển Đông, bãi Đài Loan… lúc nào cũng tấp nập người như trẩy hội. Thời Pháp thuộc, bãi tắm vẫn còn chưa bị xâm thực, khu vực với nhiều cây mây và dâu rừng nên được đặt cho cái tên dễ nhớ “Bãi Dâu”. Sau này khi nước biển xâm lấn, nơi đây chỉ còn là một bãi đá nhấp nhô không thể tắm được. Từ Bãi Trước, theo đường Trần Phú ở ven biển, đi qua di tích Bạch Dinh khoảng 3 km là đến Bãi Dâu. Vũng Tàu cái gì cũng nhỏ nhỏ xinh xinh, chúng tôi tìm được một cửa hàng bán đồ Sida nằm khuất ở ngay bờ biển bãi Dâu. Chẳng hiểu buôn bán được đến đâu, chỉ thấy chị bán bày la liệt đồ ra và tha thẩn ngồi “chơi” nhìn về phía biển. Chúng tôi mua mấy cái mũ với giá rất rẻ không hề nói thách. Tự nhiên thấy vui vui trong dạ. Xứ này lạ kì thật, không hào nhoáng cầu kì nhưng vẫn đủ sức nặng neo tim của những tâm hồn nổi loạn, vẫn khiến cho những nụ cười của bạn tôi thật hiền khi hoài niệm về chuyện cũ của “ngày xưa”.13767256_890971567674512_789957996780115575_o13738142_890971784341157_6085582652381879217_o13765935_890971861007816_1692806146438435106_o13710546_890971967674472_6021246937698640754_o13724951_890972307674438_3327860770297110470_o13765908_890972144341121_8253020137508688594_o13724089_890972241007778_7095574201743946490_o
VIỆT NAM VIỆT NAM! CHÀO TẠM BIỆT!
Mấy ngày ở Vũng Tàu cũng là những ngày cuối của Việt Nam Việt Nam trước khi chia tay xứ xở xinh đẹp này để đi nửa vòng trái đất. Ăn cơm mẹ nấu, chơi với hai con chó trong vườn, lang thang phố biển, hít hà vị kem ngon giữa trời nắng chang chang. Kỉ niệm là thứ để dành để nhiều khi đem ra ngắm nghía lúc đã tạm xa. Thằng bé Tada cầm cục gỗ tha thẩn giữa một sân trường vắng mà ước có đèo núi để còn chụp hình, thèm cảm giác mưa táp vào mặt, nghe em hỏi còn bao lâu nữa là đến nhỉ. Để rồi quay sang nhớ! Nhớ mây mù Y Tí đón chân ở lưng chừng núi. Nhớ bữa cơm Mộc Châu quá ngon sau một ngày đói lả. Nhớ đêm đen huyền giữa núi rừng Tây Bắc không một bóng người. Và mơ! Mơ cảm giác đắm mình trong biển xanh vắng vẻ Sa Huỳnh, lặn ngụp cùng san hô ở Vĩnh Hy. Mơ một Đà Lạt đầy sương giăng phố núi, cái phòng bé xíu nhìn ra khoảng trời cũng thơ thẩn đầy sương. Không nhớ rõ, không đếm được bao nhiêu con đường đã đi qua
13765803_890975511007451_5639558367129167004_o13734967_890972511007751_3781530409268542874_o13731063_890973897674279_2827490501740357399_o13738142_890975547674114_6243952252166575348_o13737699_890974931007509_7595150563839912105_o13667716_890972671007735_6104778701128099634_o13735122_890972764341059_5184126056249307802_o13735734_890973007674368_1064165343356825989_o13653320_890977047673964_4087354913667110153_o13732005_890976234340712_5093178655735370263_o13724938_890976401007362_1876311327772521621_o13708426_890976717673997_974812045931326406_o13690901_890976807673988_3640322993767005466_o13725069_890976934340642_8537450326029408310_o13692820_890973261007676_3319338676457364974_o
Một chuyến đi không chỉ thú vị bởi điểm đến mà còn thú vị hơn gấp hàng ngàn lần bởi hành trình. Hành trình của chúng tôi có 40 ngày hoàn toàn khác nhau, và hàng trăm những cung đường đèo dốc, núi cao, vực sâu, thơ mộng có, cô quạnh cũng có nhưng chắc chắn là đáng nhớ. Nhớ vẻ đẹp hoang sơ và hùng vĩ của đồi núi Tây Bắc, quấn chặt lấy tâm trí của lữ khách bằng cảm giác rợn ngợp và tự hào. Tự hào khi đứng giữa núi đồi, phóng tầm mắt ra xa, và có cảm giác như mình chính là người mở cõi xưa kia tự hào khi đặt chân đến vùng đất mới. Nếu như Tây Bắc hoang vu thì dặm đường miền Trung lại chao ôi là cởi mở. Thật vậy, nắng gió cởi mở không ngừng về phía biển làm cho tâm hồn thoáng đạt hơn và cảm giác xe lao đi dọc vùng duyên hải là một cảm giác cực kỳ hào hứng. Miền Trung cũng là vùng đất của những di sản, những thắng cảnh đẹp ngút ngàn. Và tất nhiên hành trình còn là dịp để lắng nghe và chạm vào lịch sử bằng những câu chuyện của những người dân chúng tôi gặp tình cờ. Họ kể cho chúng tôi những bài học lịch sử đáng nhớ nhất và chân thực nhất hơn tất cả những kiến thức được biết qua sách vở. Càng về phương Nam, hành trình càng thêm háo hức, bởi quãng đường dài thêm, trải nghiệm nhiều thêm. Và vùng đất phương nam dường như quyến rũ hơn bởi Cửu Long – con sông huyền thoại đã kết thúc một hành trình vạn dặm từ những khe nước của cao nguyên Thanh Tạng để hoà vào lòng biển Đông vĩ đại.

13738085_890973497674319_6030505986627692102_o13701142_890974534340882_3523070197510973276_o13730774_890974647674204_7737105064395473879_o13734894_890974701007532_475991974817787275_o

Những cảm xúc sau một chuyến đi trong số hàng ngàn những chuyến đi xuyên Việt khác nhau của nhiều người. Có nhiều chuyến Xuyên Việt đã được thực hiện, có nhiều cách cảm nhận khác nhau. Dù là thế nào thì chắc chắn sau mỗi chuyến đi sẽ làm dày hơn trải nghiệm, ấm hơn cảm xúc và tất nhiên là thấy thân thương hơn rất nhiều hình chữ S quê hương nơi ta lớn lên và yêu mến…nơi mà mỗi cảnh vật, con người đều tự nó ấp ôm những tự tình thiêng liêng khó tả.
TRI KỈ
Và người bạn tri kỉ đồng hành. Cảm xúc sẽ không bao giờ là đủ để viết về người bạn đồng hành. Chúng tôi chia sẻ nhiều cảm xúc bằng thứ giác quan thứ sáu chưa nói ra đã hiểu. Em – người nghệ sỹ viết bằng cảm xúc của những khoảnh khắc bắt được một lần duy nhất trong đời – nhiếp ảnh. Một cậu bé mà lòng nhiệt thành lúc nào cũng như vừa chớm. Hồ hởi trước mọi thứ, hào hứng trước mọi thứ và luôn thừa năng lượng. Danny giữ rất nhiều những khoảnh khắc của chuyến đi, với cậu Việt Nam Việt Nam không chỉ là hành trình, nó là một chiếc rương cất giữ rất nhiều ước mơ và cảm xúc. Cảm xúc của những lần dừng lại và xuyt xoa với Cầu vồng, của chạng vạng hoàng hôn diễm lệ mỗi chiều tà dừng lại, của vô vàn những thứ đẹp đẽ trên dặm đường thiên lý mà cậu luôn nhìn không chớp mắt. Tôi hiểu và tin cậu bé này sẽ còn đi rất xa với tâm hồn đẹp tinh khôi và khát khao đi xa của mình. Tin lắm!
13576641_890974214340914_8963924620732387499_o
VỸ THANH
Hành trình đã khép lại! Chính thức khép lại, nhanh như một giấc mơ vội vã buổi trưa hè. Dư vị vẫn còn đâu đó bảng lảng trên áo mũ, ba lô, chiếc dép lặn lội cùng chúng tôi trên đường dài thiên lý. Tôi viết những dòng cuối khép lại nhật ký hành trình Việt Nam Việt Nam từ một nơi cách xa điểm khởi đầu nửa vòng trái đất với cảm thức nhẹ nhõm và rất tự hào vì đã làm được điều mình muốn là đi và yêu giáp một vòng mảnh đất Việt Nam trước khi đi xa. Vẫn nhớ mình thấy mắt cay ở phi trường ngày cuối cùng của Việt Nam Việt Nam – chia tay rồi chắc chắn sẽ gặp lại Việt Nam ạ!
13730831_890974491007553_1746946472079425886_o13737443_889171761187826_1783775584928587376_o
Và hành trình của mỗi con người thì sẽ chưa bao giờ kết thúc mà chỉ nối dài và tiếp nối thêm thôi! Chắc chắn như vậy! Chắc chắn sẽ là như vậy!
Text by Tada Le
Photos by Doan Tuan
Nhật ký Việt Nam! Việt Nam!