IPC JOURNAL – DAY 66 – NGÀY DIỄN RA ASIAN CULTURAL EVENING

Mọi thứ diễn ra trôi chảy và suôn sẻ ngoài sự tưởng tượng của tôi. Tuy là rất chóng vánh và gọn gàng nhưng tôi tin chắc là những lời khen mà chúng tôi nhận được là không hề có cánh. Chúng tôi ít nhất đã tạo ra được một tinh thần Á Đông lạc quan, vui vẻ, và cả huyền bí nữa trong suốt buổi biểu diễn. Đủ vui chơi, ẩm thực, giải trí, văn hoá với chiều sâu. Chúng tôi kết thúc buổi diễn, và tôi may mắn góp mặt một chút ở phần cuối lên chào tạm biệt khán giả. Và như tôi đã nói cùng với mọi người – tinh thần Á Đông luôn là thứ làm cho chúng tôi tự hào. Và cho dù không ai ghi hình lại buổi diễn nhưng chắc chắn rằng những gì đã diễn ra sẽ khắc vào tim, ghi vào óc và được đặt trang trọng trong ngăn kéo cuộc đời của mỗi người. Vĩnh viễn không bao giờ bị lãng quên.  Đọc tiếp IPC JOURNAL – DAY 66 – NGÀY DIỄN RA ASIAN CULTURAL EVENING

IPC JOURNAL – NGÀY 60 & 61 – CHỦ NHẬT LẠI ĐẾN THỨ HAI

12.10.2014  Chủ nhật,  Lụi hụi đã đến ngày chủ nhật. Bao nhiêu những dự định cho ngày này xem ra có vẻ hơi khó thực hiện vì phải chuẩn bị kịch bản cho đêm văn hoá Châu Á. Lẽ ra cuộc họp sẽ diễn ra vào buổi sáng theo đúng lịch trình dự kiến nhưng cuối cùng lại không thành do có ít người. Cuối … Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 60 & 61 – CHỦ NHẬT LẠI ĐẾN THỨ HAI

IPC JOURNAL – NGÀY 59 – THỨ BẢY TRONG NHÀ BẾP IPC

Ayman là bếp trưởng người Lebanon khá vui vẻ và thân thiện. Chúng tôi cắt khoai tây, rau củ, cà chua, hoa quả, hành và thịt bò. Hành làm cho tôi gần như khóc ròng vì quá cay và quá nhiều. Tuy thế bù lại với thịt bò thì chúng tôi lạng được khá nhiều phần gân để có thể nấu bò kho. Dù ở môi trường nào cũng vậy, một khi làm thân với bếp tức là bạn đã có thể thoải mái với các bữa ăn của mình và do đó cũng chắc chắn không bao giờ bị đói. Chúng tôi cắt thực phẩm, dọn dẹp sạch sẽ vì với đặc quyền làm thân với bếp chắc chắn chúng tôi sẽ có thể xin thêm thức ăn và thỏai mái xin hoa quả tuỳ thích và quan trọng nhất là vào những dịp đặc biệt như tuần sau chẳng hạn thì chúng tôi hoàn toàn có thể xin bếp nấu món ăn của Việt Nam để giới thiệu đến mọi người – tiết kiệm một khoản kha khá tiền mua thực phẩm.  Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 59 – THỨ BẢY TRONG NHÀ BẾP IPC

IPC JOURNAL – NGÀY 57 – CHÀO BẠN MỚI CÙNG PHÒNG

Một ngày bắt đầu với cảm giác hoàn toàn tươi mới khi biết rằng chúng tôi chuẩn bị đón các sinh viên mới của 10 tuần cuối sẽ có mặt. Và tôi biết sẽ có người chuyển đến ở cùng với tôi là bạn Ấn Độ nên niềm háo hức đến từ sáng sớm. Khác với những ngày bình thường, sẽ không có lớp học … Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 57 – CHÀO BẠN MỚI CÙNG PHÒNG

IPC JOURNAL – NGÀY 56 – CHIA TAY BẠN CŨ, ĐÓN CHÀO BẠN MỚI

Cuối cùng thì công việc dọn dẹp và rửa bát cho cả ngày cũng xong. Một nhân vật đầu tiên xuất hiện trong phòng và tự giới thiệu là sinh viên mới – Christopher – cậu có vẻ rất hoà nhã và thân thiện và có vẻ như rất quen với nơi này. Và tôi đoán không sai – câu là sinh viên cũ và quay lại đây sau 8 năm – lúc ở đây cậu mới 17 tuổi – rất trẻ. Và giờ thì chắc là đã đi làm và muốn tranh thủ quay trở lại để trải nghiệm những ngày tháng của quá khứ. Rửa bát xong quay trở lại phòng có lẽ điều vui nhất chính là phát hiện ra phòng bên cạnh của unit tôi đang ở có người mới đến. Và chính là Chris!  Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 56 – CHIA TAY BẠN CŨ, ĐÓN CHÀO BẠN MỚI

IPC JOURNAL – NGÀY 55 – CUỐI KÌ THÌ ĐI CẮT TÓC

Và ở một góc có một trò rất vui là trò cắt tóc. Thật ra trò này bắt đầu từ ý tưởng của ai đó là tỉa tỉa chân tóc của Suhei cho đẹp hơn. Thấy bọn họ tỉ mẩn rất lâu, tôi nảy ra ý định là cũng sẽ thử. Và cũng phải nói rõ với mọi người là cả Adnette, Shako và Rosemarie đều chưa thử bất cứ một cái đầu nào cả, nên họ cứ hỏi đi hỏi lại tôi là có chắc không. Tôi quả quyết là chắc chắn vì thật ra trong tâm của tôi luôn muốn trò gì vui vui để gắn kết mọi người với nhau vì nếu nhỡ có gì thì thật ra chỉ cần cạo đầu đi là xong, tôi không mấy quan tâm đến chuyện đầu tóc nên sao thì cũng không quan trọng. Các cô nàng bắt đầu nháo nhào đi tìm kéo rồi tông đơ. Tôi được đưa ra cổng A để ngồi đó cắt tóc. Brune sau khi kết thúc cuộc gọi điện thoại đẫm nước mắt cũng tham gia cùng. Họ vừa cắt vừa nghĩ là nên theo kiểu nào, cãi nhau ỏm tỏi và tôi bụng cũng lo lo vì sau mỗi cú tông đơ có khi cười rất to có khi là im lặng đáng sợ. Tôi quyết định nhắm mắt lại và không suy nghĩ gì nữa. Họ cắt, rồi chỉnh sửa đến chán chê cuối cùng cũng tạm hài lòng. Không! Phải nói là cảm đám rất hài lòng và dù là vẫn ái ngại không biết có thật sự đẹp không. Kiểu tóc này nhìn tổng thể giống như một người da đỏ và nói như Mimosa là không thể nhận ra tôi là một chàng trai thuần châu Á nữa. Nhiều người đi qua trầm trồ, nhiều lời khen dành cho lòng dũng cảm. Riêng tôi, tôi nghĩ điều quan trọng nhất là dám làm gì đó chi tình bạn. Tôi nghĩ Shako sẽ rất nhớ kỉ niệm này khi ngày mai bạn lên máy bay về nước…  Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 55 – CUỐI KÌ THÌ ĐI CẮT TÓC

IPC JOURNAL – NGÀY 54 – NHỮNG LỚP HỌC CỦA TUẦN CUỐI – NHỮNG CÁI ÔM CHIA TAY

October 6th 2014  Ngày thứ hai đầu tuần và cũng là tuần cuối cùng của 8 tuần đầu tiên ở IPC hẳn là rất nhiều cảm xúc. Tôi bắt đầu ngày mới khá thanh thản bằng cách ăn sáng và bắt đầu môn Development Management – môn duy nhất sẽ bắt buộc học đủ cả 18 tuần. Do nhóm tôi đã hoàn thành đủ các … Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 54 – NHỮNG LỚP HỌC CỦA TUẦN CUỐI – NHỮNG CÁI ÔM CHIA TAY

IPC JOURNAL – NGÀY 53 – LIVING LIBRARY – NHỮNG CUỐN SÁCH ĐỜI NGƯỜI

October 5th 2014  Buổi sáng của một ngày chủ nhật hiếm hoi bình yên sau những dự án đã hoàn thành. Tôi dậy lúc 10h và bắt đầu dần dần điều chỉnh đầu óc của mình sao cho nhẹ nhàng và thanh thản hơn trước rất nhiều. Bữa sáng với rất nhiều rau nên cũng khá no. Tôi trở về phòng và tự thuởng cho … Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 53 – LIVING LIBRARY – NHỮNG CUỐN SÁCH ĐỜI NGƯỜI

IPC JOURNAL – NGÀY 52 – NGÀY DÀI BẬN RỘN MÀ RẤT VUI

October 4th 2014  Một ngày khá tưng bừng với tôi vì dù là đêm qua cày đến tận hơn 4h sáng mới đi ngủ nhưng vẫn thấy rất khí thế và hào hứng vì hôm nay là Performance night báo cáo thành tích trong suốt 8 tuần vừa qua. Đúng vậy! 8 tuần đã trôi qua rất nhanh và đến lúc nhìn lại những gì … Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 52 – NGÀY DÀI BẬN RỘN MÀ RẤT VUI

IPC JOURNAL – NGÀY 51 – NHỮNG NGÀY CUỐI KÌ

Nói về sự kì diệu và tỉnh thức, buổi tối chúng tôi có một buổi nói chuyện với một thiền sư người Đan Mạch. Thú thật, câu chuyện về phật thích ca của ông hoàn toàn khác với những gì tôi được biết. Và cũng phải thu thật là nhiều người gục lên gục xuống. Nhìn cô bạn Umi gục xuống mà tôi không nhịn được cười, Và đó cũng là lý do tôi không buồn ngủ nữa. Buổi nói chuyện kéo dài đúng 1 giờ rưỡi đồng hồ và may do tôi cười nên thời gian cũng trôi qua mau hơn. Và do buổi tối ăn không nhiều lắm nên tôi đói rất mau và phải ăn gì đó. Quân cho tôi một gói mì và hai anh em sau khi ăn dưới bếp lại lục tục kéo lên phòng tôi buôn chuyện một chút trước khi trở lại với dự án còn dang dở. 

Đã 2h sáng rồi. Có vẻ sẽ là một đêm dài… Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 51 – NHỮNG NGÀY CUỐI KÌ