Chuyện nhỏ trên chiếc xe biển 97

Sáng Hà Nội se lạnh, mình bước lên một chiếc xe Grab biển số 97 – Bắc Kạn. Đây là một biển số ít gặp ở Thủ đô, và rồi cuộc gặp gỡ bất ngờ với cậu tài xế trẻ họ Đàm, tên Chung, đã mở ra một câu chuyện nhỏ khiến cả ngày của mình bừng sáng. Đọc tiếp Chuyện nhỏ trên chiếc xe biển 97

Lớp Học Sáng Tạo: Truyền Thông Số Tại VinUni

Cùng Bơi Trong Biển Lớn Truyền Thông Số: Chuyện Học, Chuyện Hành Tại VinUni Xin chào cả nhà, hôm nay mình muốn kể các bạn nghe về môn học mà mình đang dạy ở VinUni, cái tên nghe rất hoành tráng: “Intro to Digital Communication” (hay còn gọi là Truyền Thông Số). Nhưng nói thật, cái tên này đôi lúc khiến người ta hiểu lầm … Đọc tiếp Lớp Học Sáng Tạo: Truyền Thông Số Tại VinUni

Lý Hải & Minh Hà – Câu chuyện của tình thân

ôi gặp lại Minh Hà – một người bạn đồng môn từ Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh sau ngót nghét gần 20 năm. Những ngã rẽ định mệnh đưa người ta đi nhiều lối khác nhau, Minh Hà chọn gắn cuộc đời mình cùng Lý Hải – cùng tổ ấm yêu thương mà từ đó nhiều thứ nhỏ xinh, đẹp đẽ và đầy giá trị đã được tạo nên. Gặp lại nhau trước thềm ra mắt phim Lật mặt 7, và lần đầu tiên hỏi chuyện Minh Hà và Lý Hải về những câu chuyện của tình thân – điều lấp lánh làm nên điểm chạm của phim với khán giả.  Đọc tiếp Lý Hải & Minh Hà – Câu chuyện của tình thân

Những con sông ngón tay & những người kể chuyện bằng âm nhạc

“Dự cảm” đẹp vì nó là những điều ta cảm nhận ở thì tương lai, đó có thể là một viễn cảnh, một câu chuyện hay có khi là những đối thoại nội tâm, những câu hỏi của bản thân. Là một người hay vẽ bằng hình ảnh những thứ trong đầu về các dự cảm, một người nhạy cảm nên mình cũng ưu tư khá nhiều khi nghe Dự cảm. Đó là cuộc đối thoại hoà giọng bởi Hà Trần và Trần Đức Minh những ưu tư của thế hệ 7x, 8x đi qua cũng kha khá những thăng trầm, nhiều câu hỏi được giải, nhiều thứ vẫn còn ưu tư trong nhịp cuộc sống vẫn tiếp nối của một đô thị giờ chật chội hơn. Đọc tiếp Những con sông ngón tay & những người kể chuyện bằng âm nhạc

Fulbright Alumbus – A bus crossing Vietnam to meet & greet the Fulbrighter

One of my most memorable journeys in the last days of 2022 was the Fulbright Alumbus. To commemorate the 30th anniversary of the Fulbright program in Vietnam, I decided to organize an unlimited adventure, taking myself and young companions across the country to connect with the Fulbright community and gain a deeper understanding of the values behind this prestigious scholarship. The young individuals accompanying me … Đọc tiếp Fulbright Alumbus – A bus crossing Vietnam to meet & greet the Fulbrighter

Bài viết đáng chú ý

Fateful Encounters: From Disdain to Inspiration – The Unlikely Bond at IPC

Greetings to all my cherished readers! It’s been quite some time since I last penned down my thoughts on this blog – once a sanctuary for my musings during the golden era of blogging, specifically the Yahoo 360 days, where I proudly held the title of a recognized writer. The winds of change, fueled by the dynamic landscape of social media content, have prompted me … Đọc tiếp Fateful Encounters: From Disdain to Inspiration – The Unlikely Bond at IPC

IPC JOURNAL – LAST DAYS AT IPC – DAY 121 + 122

December 13th 2014  Sáng bị đánh thức dậy bởi tiếng báo thức và cô bạn Umi mò sang tận phòng gọi dậy để chia tay Christina. Chúng tôi ra trạm xe bus, và những giọt nước mắt lại chực lăn dài trên má…Buổi sáng sớm ở Helsingor trời lạnh và âm u, có lẽ vì thế mà cuộc chia tay làm cho chúng tôi dễ … Đọc tiếp IPC JOURNAL – LAST DAYS AT IPC – DAY 121 + 122

IPC JOURNAL – DAY 66 – NGÀY DIỄN RA ASIAN CULTURAL EVENING

Mọi thứ diễn ra trôi chảy và suôn sẻ ngoài sự tưởng tượng của tôi. Tuy là rất chóng vánh và gọn gàng nhưng tôi tin chắc là những lời khen mà chúng tôi nhận được là không hề có cánh. Chúng tôi ít nhất đã tạo ra được một tinh thần Á Đông lạc quan, vui vẻ, và cả huyền bí nữa trong suốt buổi biểu diễn. Đủ vui chơi, ẩm thực, giải trí, văn hoá với chiều sâu. Chúng tôi kết thúc buổi diễn, và tôi may mắn góp mặt một chút ở phần cuối lên chào tạm biệt khán giả. Và như tôi đã nói cùng với mọi người – tinh thần Á Đông luôn là thứ làm cho chúng tôi tự hào. Và cho dù không ai ghi hình lại buổi diễn nhưng chắc chắn rằng những gì đã diễn ra sẽ khắc vào tim, ghi vào óc và được đặt trang trọng trong ngăn kéo cuộc đời của mỗi người. Vĩnh viễn không bao giờ bị lãng quên.  Đọc tiếp IPC JOURNAL – DAY 66 – NGÀY DIỄN RA ASIAN CULTURAL EVENING

IPC JOURNAL – 3 NGÀY BẬN RỘN – ASIAN CULTURAL EVENING (DAY 63, 64, 65)

Nhìn lại Asian Cultural Evening cũng là một trong những cảm xúc rất khó quên. Chúng tôi đem đến một không gian đậm chất châu Á ở IPC. Bắt đầu bằng những món ăn khai vị được phục vụ ở Common Room. Đó chính là Gỏi cuốn – đại diện cho văn hoá Wrap and Roll rất đặc trưng của người Việt. Sự hiện diện của gạo ở trong bún và bánh đa/tráng cuốn và ở giữa sẽ là cơ man các loại rau xanh và thảo dược trong vườn nhà, thêm chút đạm ở giữa từ đại dương (cá, tôm…) hay từ đất (lợn, bò…) và phải chấm với loại nước chấm đặc trưng của Vịệt Nam “nước mắm” – một loại nước chấm độc quyền của người Việt và luôn đem lại khoái cảm dù bạn ở bất kỳ nơi đâu. Sau khi trải nghiệm ẩm thực Việt chúng tôi mời khán giả vào sân khấu chính dể trải nghiệm những điểm thú vị khác của văn hoá Á Đông. Và đó chính là chữ Pray & Love trong series này. Những câu chuyện văn hoá này còn phải gắn với các quốc gia châu Á mà đang có sinh viên ở trường. Lúc đó với mình để có cảm hứng, kết nối các câu chuyện và tạo ra một đêm diễn đáng nhớ cũng tốn khá nhiều năng lượng, nhưng giờ nhìn lại, mình rất hài lòng. Mong sẽ làm được những gì mới mẻ ở lần này quay trở lại. Cuộc đời là nhiều những bài tập hay ho, nhưng hãy xem nó là trải nghiệm đời người thì chắc chắn bạn sẽ được Straight A! Đọc tiếp IPC JOURNAL – 3 NGÀY BẬN RỘN – ASIAN CULTURAL EVENING (DAY 63, 64, 65)

IPC JOURNAL – NGÀY 62 – AI CŨNG CÓ NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỂ KỂ

Sau bữa ăn tối rất ngon cùng với nhóm chúng tôi đi đến toà nhà Manor house để chia sẻ buổi kể chuyện về cuộc đời cùng với nhau. Manor House đem đến một không gian ấm cúng, và như tôi có lần đã kể với bạn vể văn hoá Lagom/ Hygge/ Coziness của người Bắc Âu và mỗi lần vào đây, thoải mái tìm cho mình một góc thì cũng rất dễ để có thể trải lòng mình ra. Câu chuyện về kí ức tuổi thơ trở nên sinh động hơn qua mỗi một người kể. Ai cũng có một câu chuyện thú vị và tuổi thơ là thứ tuyệt vời nhất ta có thể nhớ về. Chuyện về đồ chơi, chuyện đi học, môn học yêu thích, chuyện ba mẹ, anh chị em, chuyện người bạn thân nhất, có thể nói là đủ thứ chuyện mà ký ức tuổi thơ có thể mang người ta trở về. Tôi thấy mắt mình cay khi kể về những ký ức đẹp đẽ đó và cả khi lắng nghe những ký ức đó trở về. Với những ký ức thơ dại, chúng tôi thấy mình gần nhau hơn, ấm cúng hơn và muốn cứ nối dài những câu chuyện đó mãi thôi.  Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 62 – AI CŨNG CÓ NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỂ KỂ