Sau bữa ăn tối rất ngon cùng với nhóm chúng tôi đi đến toà nhà Manor house để chia sẻ buổi kể chuyện về cuộc đời cùng với nhau. Manor House đem đến một không gian ấm cúng, và như tôi có lần đã kể với bạn vể văn hoá Lagom/ Hygge/ Coziness của người Bắc Âu và mỗi lần vào đây, thoải mái tìm cho mình một góc thì cũng rất dễ để có thể trải lòng mình ra. Câu chuyện về kí ức tuổi thơ trở nên sinh động hơn qua mỗi một người kể. Ai cũng có một câu chuyện thú vị và tuổi thơ là thứ tuyệt vời nhất ta có thể nhớ về. Chuyện về đồ chơi, chuyện đi học, môn học yêu thích, chuyện ba mẹ, anh chị em, chuyện người bạn thân nhất, có thể nói là đủ thứ chuyện mà ký ức tuổi thơ có thể mang người ta trở về. Tôi thấy mắt mình cay khi kể về những ký ức đẹp đẽ đó và cả khi lắng nghe những ký ức đó trở về. Với những ký ức thơ dại, chúng tôi thấy mình gần nhau hơn, ấm cúng hơn và muốn cứ nối dài những câu chuyện đó mãi thôi. Đọc tiếp IPC JOURNAL – NGÀY 62 – AI CŨNG CÓ NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỂ KỂ